Chương trước
Chương sau
- Nơi đó là trong khu vực lãnh thổ của siêu cấp hoàng triều Đại Trần, trời ạ, trong hoàng triều lại có một cường giả Đế cấp đang trú ngụ. Chẳng lẽ Đại Trần cũng là đế quốc thượng cổ hay sao?
Có người kinh hô, cảm thấy sự tình khó mà tin được. Đế quốc Đại Trần lúc trước chính là Bích Lạc, là hoàng triều thần bí nhất trong tam đại hoàng triều, cũng là hoàng triều xa xưa nhất. Cường giả trong tộc xuất hiện lớp lớp, nhưng rất ít xuất thế. Trong lịch sử phát triển phồn thịnh từng có nhiều thế lực lớn liên hợp đến công phạt, kết quả tử thương vô số nhưng không có chiếm được chút lợi ích nào. Ngay lúc này trong lòng mọi người bừng tỉnh đại ngộ, thì ra Đại Trần có cường giả Đế cấp, tất nhiên không úy kỵ bất kỳ tông môn thế lực nào tấn công.

Ở trung tâm đô thành Hoàng triều Đại Trần, ngọn núi được toàn bộ con dân Đại Trần gọi là Thánh sơn, ầm ầm sụp đổ, một thanh niên nam tử thân mặc chiến y màu xanh dường như vừa bừng tỉnh từ trong giấc ngủ, phẫn nộ, trường kiếm trong tay chỉ thẳng lên trời cao.

Ông!

Lôi đình đầy trời biến thành Lôi thần lao xuống, trong chớp mắt đã bị trường kiếm của thanh niên chặt đứt, chân thân lôi đình lập tức tan vỡ, còn lại hai con ngươi của Lôi thần phải trốn vào trong lôi hải vô biên.

- Thiên địa vì sao lại nhiễu loạn sự thanh tu của ta!
Thanh niên cầm kiếm ngửa mặt lên trời rống giận. Thiên địa run lên, một cỗ ý thức lạnh lùng từ trên trời cao buông xuống.

- Trả lại nhân quả!
Nguyên khí thiên địa khôn cùng hóa thành một thân ảnh mơ hồ, tướng mạo không phân biệt được là nam hay nữ, nhưng trong đôi mắt không hề có cảm xúc.

Thanh niên cầm kiếm biến sắc, khí tức hung lệ trên người biến mất, cuối cùng hắn thu hồi chiến kiếm trong tay, thở dài, phá toái hư không tiến vào trong hỗn độn vô cùng.

Cảnh tượng giống như vậy phát sinh ở khắp nơi trong thiên địa, vô số cường giả đang ngủ say bị ý chí thiên địa cưỡng ép thức tỉnh, sau đó bị tiếp dẫn vào trong hỗn độn vô cùng. Sau đó đến lượt cường giả cấp Thánh Nhân, lần này ý chí thiên địa không còn khách khí như trước nữa, trực tiếp dùng lực lượng thiên địa bao vây, chỉ một hai nhịp đã tống vào trong hỗn độn vô cùng.

Rất nhiều cường giả cấp Thánh Nhân rống giận, đáng tiếc mặc dù thiên địa đã sắp tan vỡ thì cũng không phải bọn họ có thể lay động. Chỉ trong thời gian ngắn, vô số cường giả cấp Thánh Nhân còn sống sót từ thời thượng cổ ở Thương Long đại lục bị cưỡng ép tiến vào trong hỗn độn vô cùng.

Cuối cùng ý chí thiên địa thối lui, trên không trung xuất hiện những hình vẽ mơ hồ. Sau đó dần dần trở nên rõ ràng, một mảnh lãnh thổ âm u mờ mịt khiến cho chúng cường giả cảm nhận được áp lực lớn lao.

- Trời ạ, trên trời cao chính là cảnh tượng bên trong hỗn độn, là ai mà có thể hiển hiện nó ra trên trời cao?
Có cường giả Thần cấp đỉnh phong kinh hô, bọn họ tuy rằng không bị ý chí thiên địa nhốt vào trong hỗn độn, nhưng thực lực của bản thân cũng được xem như là cường đại, thần niệm khôn cùng, không nói bao phủ toàn bộ Thương Long đại lục, nhưng hơn một nửa thì cũng có thể làm được. Cho dù thần niệm cường hãn như thế vẫn không thể tra xét được trời cao, không thể nhìn thấy xuất xứ của những hình ảnh này. Bởi nhìn qua đây thì tất cả giống như xảy ra trước mắt, lại cũng giống như đang ở xa vô tận.

Lý Lân nhìn lên trời cao, rất nhanh đã tìm được một vài thân ảnh quen thuộc, Thiên đế Đại Tần, Sinh Mệnh chi tổ, trọng thần cấp Thánh Nhân của Đại Tần, thậm chí Lý Lân mơ hồ còn thấy bốn người trưởng công chúa, thậm chí ngay cả Tần Tuyết Linh đang bế quan cũng không thể thoát khỏi độc thủ của ý chí thiên địa, bị cưỡng ép truyền tống vào trong hỗn độn.

Lý Lân thở dài, cảm thấy thật may mắn, cũng cảm thấy cô đơn, tâm tình phức tạp đến cực điểm. Từ khi hắn sống lại đến nay, Lý Lân nhiều lần bị cuốn vào trong các sự kiện lớn, hiện nay sự kiện lớn nhất đã xảy ra, nhưng ngược lại, hắn không được đếm xỉa gì đến, điều này làm cho hắn cảm thấy có chút không thoải mái.

- Lĩnh chủ đại nhân, hiện tại cường giả cấp Thánh Nhân trong thiên địa đều bị nhốt vào hỗn độn vô cùng, thiên địa hỗn loạn, đúng là cơ hội tốt để chúng ta bành trướng thế lực.
Chu Thiên Bảo hưng phấn chạy đến, hắn nhạy bén cảm nhận được sự kiện lần này là cơ hội để phát triển Hỗn Loạn lĩnh lớn mạnh. Ở thời khắc mà con đường phía trước của thiên địa vẫn còn mụt mùng, dù là ai cũng không thể nào cam đoan rằng sự lựa chọn của hắn là chính xác, chỉ có thể không ngừng tăng cường thực lực, tương lai mới có cơ hội càng tiến xa hơn nữa.

- Không, thiên địa không thể nào cho phép tranh đấu. Nếu chúng ta ra tay ngược lại sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhằm vào chỉ trích.
Lời Lý Lân còn chưa dứt, trong thiên địa bỗng nhiên sấm sét vang dội, lực lượng thiên phạt vô cùng từ trên cao giáng xuống, có một số nơi lôi quang dày đặc, thiên phạt qua đi, những thế lực phát động náo động tan thành tro bụi. Thiên phạt không đáng sợ, đáng sợ là thiên phạt xuất hiện ở mọi nơi trên đại lục, khí tức thiên phạt liên miên tụ cùng một chỗ, thậm chí tạo ra khí tức diệt thế.

Sinh linh các nơi trong thiên địa câm lặng, nhất là ở trên bầu trời còn có một đôi con ngươi màu tím, dưới sự theo dõi của hai tròng mắt lãnh khốc kia, cho dù là cường giả Thần cấp đỉnh phong cũng không dám dị động.

Chu Thiên Bảo sắc mặt trắng bệch, trong lòng cảm thấy cực kỳ may mắn. May mắn là Lý Lân không bị chính mình lay động, nếu không hiện tại Hỗn Loạn lĩnh đã bị thiên địa xóa sổ.

- Thiên Bảo, đừng tưởng rằng thiên địa sắp tan vỡ thì ý chí thiên địa sẽ tiêu vong, Thương Long đại lục có lai lịch rất lớn, tình huống phức tạp khó hiểu, thậm chí ta hoài nghi ý chí thiên địa tự có linh hồn của mình, là một sinh vật sống thật sự.
Lý Lân thần sắc ngưng trọng nói nhỏ.

- Ý chí Thiên địa không phải chỉ là do pháp tắc biến thành sao? Nếu tự có linh hồn của chính mình thì khó mà đảm bảo được sự công bằng, vậy thiên địa này còn không đại loạn hay sao.
Chu Thiên Bảo lắc đầu nói.

Lý Lân nhìn trời cao, trầm giọng nói:
- Ta cũng hy vọng ý chí thiên địa là do pháp tắc biến thành, như vậy vô số cường giả hy sinh còn đáng giá.

Bên trong hỗn độn vô cùng, vô số cường giả của Thương Long đại lục hội tụ, có người thần sắc âm trầm giậm chân mắng to, cũng có người cười ha hả dáng vẻ bất cần, nhưng ánh mắt của tất cả những người này của cuối cùng đều hội tụ trên thân một người thân thể khôi ngô.

- Đây là Vũ Vương Chí tôn trong truyền thuyết, trong vô số thần thoại bất hủ hay sao?
Có cường giả cấp Thánh Nhân nói nhỏ, hiển nhiên hắn đã tồn tại từ xa xưa, nghe được càng nhiều truyền thuyết về Vũ Vương Chí tôn hơn người ở thời đại này.

Ở khu vực này, cường giả cấp Thánh Nhân chỉ có thể đứng ở bên ngoài, Thánh Nhân sơ giai thậm chí ngay cả sức lực để tự bảo vệ mình cũng không có. Hỗn độn làm tiêu tan tất cả, cho dù là bất diệt thể cấp Thánh Nhân cũng bị bào mòn dần.

Đứng ở vị trí trung tâm vô số cường giả chính là người cầm trong tay hỗn độn cổ đỉnh, Vũ Vương Chí tôn, vây quanh bên người hắn, là chín vị Thiên đế quanh thân tản ra khí tức khủng bố, ánh mắt của bọn họ gắt gao nhìn chằm chằm Vũ Vương Chí tôn, toàn bộ đã bị Vũ Vương Chí tôn giam cầm, lúc trước có lẽ còn có thể lựa chọn, hiện nay ngay cả một con đường lui cũng không có. Ở vòng ngoài còn có những cường giả Đế cấp từ xa xưa vây quanh. Những cường giả Đế cấp hoặc tiềm tu hoặc lánh đời này chỉ muốn biết chuyện gì xảy ra, mà không muốn can dự vào, chỉ đứng yên lặng một bên quan sát.

- Vũ Vương, ngươi đã luyện hóa ý chí thiên địa?
Thiên đế Đại Tần trầm giọng nói. Vũ Vương tuy rằng đạt đến cảnh giới khó có thể tưởng tượng, nhưng có thể dễ dàng điều động lực lượng thiên địa cưỡng ép tập hợp tất cả cường giả trên cấp Thánh Nhân của Thương Long đại lục lại như thế, năng lực này không thể không khiến mọi người nghi ngờ.

Vũ Vương không nói lời nào, hỗn độn cổ đỉnh trong tay đột nhiên phát ra một cỗ hấp lực kinh khủng, vô lượng hỗn độn khí từ tứ phương nhập vào trong cổ đỉnh.

Rất nhanh, được áp súc đến cực hạn trở thành một quả hỗn độn cầu, Vũ Vương hét lớn một tiếng, không gian pháp tắc hoàn chỉnh bị hắn nhốt vào trong hỗn độn cầu này.

Vang ầm ầm!

Thanh âm không gian ma sát truyền đến, sau đó ở bên trong hỗn độn cầu xuất hiện lực lượng không gian bản nguyên, ở trung tâm ngưng tụ ra một điểm sáng nhỏ, sau đó theo thời gian trôi qua, điểm sáng này trở nên rực rỡ, nếu dùng thần niệm tra xét, sẽ phát hiện bên trong đang hình thành một không gian nhỏ.

Vũ Vương vẫy tay một cái, từng đoàn quang cầu màu sắc giống nhau từ sâu trong cổ đỉnh xuất hiện, nhập vào trong tiểu thế giới đang không ngừng mấp máy kia.

Vang ầm ầm!

Điểm sáng nhỏ trong hỗn độn cầu phát ra thánh quang kịch liệt, sau đó đoàn ánh sáng bành trướng, rất nhanh đã hóa thành một vật thể to lớn.

- Thật nhiều bản nguyên thế giới, trời ạ bên trong cổ đỉnh kia rốt cuộc đã tích góp được bao nhiêu.
Có cường giả nhịn không được kinh hô. Chỉ là một mảnh bản nguyên tiểu thế giới còn chưa đủ để khiến cho cường giả Đế cấp chú ý, nhưng số lượng bản nguyên thế giới nhiều khủng bố như thế, khiến cường giả Đế cấp cũng cảm thấy chấn động.

Chín đại Thiên đế sắc mặt đại biến, thời gian bọn họ sở hữu Cửu đỉnh rất dài, cũng từng tra xét kỹ càng từng phần của Cửu đỉnh mà chưa từng phát hiện có gì dị thường, nhưng bây giờ lại xuất hiện, lại xảy ra dưới tầm mắt của bọn hắn, không thể không thừa nhận, đây là một sự châm nhạo cực lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.