Chương trước
Chương sau
Chín đại Thiên đế mỗi người đều sắc mặt âm trầm, là những người đã thống nhất toàn bộ Thương Long đại lục, trấn áp thiên địa vô số năm, Thiên đế của các đế quốc, bọn họ quả thật đã nhận được rất nhiều từ chúng sinh, nếu không có số mệnh lực của chúng sinh, cho dù thiên phú của bọn họ có nghịch thiên như thế nào cũng không thể đạt được thực lực như hiện tại.

- Đi thôi! Thế giới này không còn chống đỡ được bao lâu nữa, nếu tân thế giới được xây dựng hoàn chỉnh, có lẽ các ngươi còn có một con đường sống.
Vũ Vương cực kỳ lãnh khốc, dường như hắn không lo lắng chút nào đến việc chín vị Thiên đế có thể đào tẩu. Ầm ầm ra tay, hư không xuất hiện một thông đạo phong cách cổ xưa thê lương, cuối thông đạo là một mảnh hư vô hỗn độn.

Sau đó Vũ Vương bước từng bước tiến vào, ngay sau đó hỗn độn cự đỉnh cũng phi vào theo, trong nháy mắt khi hỗn độn thần đỉnh kia biến mất, mọi người dường như cảm nhận được khí tức vô cùng vô tận của linh vật thiên địa từ đó phát ra.

- Bị tính kế rồi!
Thiên đế Đại Tần cười gượng, hắn hơi trầm ngâm, sau đó là người đầu tiên cất bước đi vào thông đạo. Điệu bộ tiêu sái này làm cho các vị Thiên đế khác nhíu mày, Thiên đế Đại Tần cường thế nhất lại là người đầu tiên chịu khuất phục sao?

- Đáng chết!
Thiên đế Đại Sở rống giận, hắn đã thử rời đi, nhưng lại phát hiện đạo quả Đại Đế trong cơ thể lập tức gần như bị phá vỡ. Hiển nhiên lúc trước Vũ Vương đã biết tình huống này, và tính trước được bọn họ không có khả năng dễ dàng từ bỏ đạo quả Đại Đế.

- Bất kể như thế nào, ta sẽ không chết dễ dàng như vậy.
Đại Đế Chu Tước sắc mặt âm trầm như nước, so với tám vị Thiên đế khác, trong tay Đại Đế Chu Tước có một lá bài tẩy mạnh mẽ vô cùng, đây là nguyên nhân vì sao hắn có gan bước vào trong hỗn độn.

Mấy vị Đại Đế khác tuy rằng trong lòng tức giận bất bình, nhưng không thể làm gì khác hơn, đã quen đứng trên đỉnh cao nhìn xuống chúng sinh, bọn họ không thể buông bỏ đạo quả Thiên đế để rồi ngã khỏi địa vị của mình được.

- Thiên đế!
Thần dân Đại Sở lớn tiếng la lên, đáng tiếc Thiên đế Đại Sở đã bước vào thông đạo, căn bản không có tâm tư để ý tới bọn họ. Trong lòng hắn biết rất rõ, nếu như mình chết đi, Đại Sở đế quốc ngay ngày mai sẽ sụp đổ, dưới sự thống trị của hắn, toàn bộ đế quốc đều ở trạng thái cường thịnh nhưng đồng thời lại không ai có thể thay thế hắn, vị trí Thái tử Đại Sở mặc dù đã lập nên nhiều năm, nhưng không có uy vọng gì, căn bản vô lực chống đỡ toàn bộ đế quốc. Nếu đã không thể an bài thích đáng, thì tốt nhất không nên nói ra, có lẽ như vậy đế quốc còn có thể chống đỡ thêm một thời gian dài.

Vù vù vù!

Từng đạo thân ảnh từ bốn phương tám hướng lao đến, những người phía sau có gan đi vào hỗn độn, tối thiểu cũng là cường giả cấp Thánh Nhân.

Lý Lân cũng chạy đến, hắn muốn làm rõ xem rốt cục Vũ Vương muốn làm cái gì, đúng thật là vì thiên địa, vì muôn dân mà chiến sao? Nếu quả thật là như thế, điều đó và lý tưởng của hắn rất tương tự nhau, có lẽ hắn có thể giúp được gì đó.

- Đợi một chút!

Ngay tại Lý Lân chuẩn bị bước vào thông đạo, một giọng nói đã ngăn cản hắn.

- Phụ thân?
Lý Lân thần sắc sửng sốt, nhịn không được bật thốt thành tiếng. Hắn không nghĩ tới ở nơi này lại gặp được Thánh Quân Lý Thừa Càn. Mà phán đoán từ khí tức trên người đối phương, Lý Thừa Càn thế nhưng ở trong khoảng thời gian ngắn đã bước tới bước này, đạt tới Đế cấp, hơn nữa là một cường giả Đế cấp tuyệt đối không yếu.

Trên mặt Lý Lân tràn đầy rung động, thời gian kể từ khi hắn rời khỏi Lý Thừa Càn cũng không dài, lúc trước đối phương cũng chỉ là Thánh Nhân đỉnh phong, khoảng cách để trở thành cường giả Đế cấp vẫn còn không ngắn. Dựa theo kế hoạch lúc trước, khi thiên địa biến hóa, Lý Thừa Càn sẽ đột phá, nhưng không nghĩ rằng thiên địa chưa biến, hắn đã đột phá lên Đế cấp.

- Con không nên đi, chuyện này không phải chuyện con có thể tham dự vào.
Thánh Quân trầm giọng nói.

- Con có Đế Thi, cho dù không địch lại cũng có thể tự bảo vệ mình.
Lý Lân áp chế sự tò mò trong lòng nói.

- Không, Đế Thi tuyệt đối không được xuất hiện, nếu không con sẽ bị Vũ Vương chú ý, trở thành tài liệu xây dựng tân thế giới.
Lý Thừa Càn lắc đầu, thần sắc ngưng trọng nói.

- Cái gì? Vũ Vương Chí tôn bá đạo như vậy?
Lý Lân trong lòng khó hiểu, không phải trong các điển tịch xưa nhất, Vũ Vương Chí tôn được khắc họa như là một bậc trưởng bối hiền lành hay sao, hiện tại xem ra lại là người vì mục đích mà không từ thủ đoạn.

- Trước thời thượng cổ có thái cổ, hoang cổ, cường giả thời kỳ đó đều lớn lên trong sự giết chóc vô biên, Vũ Vương cũng không ngoại lệ, hơn nữa Vũ Vương đi theo chúng sinh chi đạo, chính là đại biểu cho ý chí của chúng sinh, phàm là vì sự cường đại của chúng sinh, bất cứ việc gì Vũ Vương Chí tôn đều dám làm.
Lý Thừa Càn thần sắc ngưng trọng nói.

- Một khi đã như vậy, phụ thân vì sao còn muốn tham dự? Còn nữa, phụ thân, con và người mới chia tay không được bao lâu, vậy mà người có thể đột phá lên Đế cấp, nhưng thiên địa lại không có chút dị tượng nào.
Lý Lân khó hiểu hỏi.

- Ta chiếm được một mảnh bản nguyên của thế giới khác.
Lời nói của Lý Thừa Càn làm cho Lý Lân cực kỳ khiếp sợ, cái gọi là bản nguyên của thế giới khác thậm chí có thể khiến cho cường giả Đế cấp khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, chứ đừng nói tới việc chỉ giúp Lý Thừa Càn, vốn đã bước đến cánh cửa Đế cấp, tiến vào lĩnh vực của Đại Đế.

Lý Lân thần sắc ngưng trọng, trong chín Đại đế chỉ có Thiên Đế Đại Sở không lấy được bản nguyên của thế giới khác, thì ra không phải là không có, mà là sớm đã bị người khác lấy đi mất, cuối cùng dưới cơ duyên xảo hợp lại rơi xuống trên người Lý Thừa Càn.

- Vậy phụ thân tiến vào chẳng phải là đang bị tính kế hay sao?
Lý Lân nhướng mày, mặc dù không có tình cảm gì, nhưng dù sao cũng là thân nhân cùng chung huyết mạch với mình, bản năng của Lý Lân vẫn còn một tia vướng bận.

- Đây là sứ mệnh, nhân quả tuần hoàn, khi thiên địa bắt đầu đòi lại, chín đại Thiên đế là nhóm đầu tiên bị tính nợ, cường giả khác cũng sẽ không may mắn thoát khỏi. Lý Lân, mệnh cách của con là biến số, loại thanh toán này sẽ không rơi xuống trên người của con, điều con cần phải làm đó là thầm lặng toàn lực cố gắng tăng cường thực lực, trong quá trình thanh toán thiên địa đại đạo sẽ trở nên cực kỳ rõ ràng, có thể làm tăng tốc độ tiến bộ của con.
Lý Thừa Càn trầm giọng nói.

Lý Lân bất đắc dĩ rút lui, hắn có thể xuyên qua trong hỗn độn, nhưng muốn tham dự vào đại chiến, thực lực của Lý Lân vẫn còn thiếu rất nhiều.

Trở về Hỗn Loạn lĩnh, Lý Lân chẳng những không buông lỏng, ngược lại có một dự cảm bất an bao phủ trong đầu hắn. Hiện tại thiên cơ hỗn độn, cho dù hắn là mệnh cách biến số cũng khó mà từ trong đó tính ra tin tức đầy đủ.

Vang ầm ầm!

Thiên địa rung động, toàn bộ bốn phía Thương Long đại lục đều có khí tức cường đại bùng nổ. Dường như trong nháy mắt, những cường giả còn che dấu thực lực đều bị bại lộ, toàn bộ thiên địa trong nháy mắt biến thành không còn giống như lúc trước.

- Cường giả Đế cấp!
Lý Lân biến sắc, bởi vì hắn khiếp sợ phát hiện những khí tức mới đột nhiên xuất hiện này đều là khí tức độc hữu của cường giả Đế cấp. Chẳng lẽ toàn bộ đại lục có nhiều cường giả như vậy hay sao?

- Lại có nhiều cường giả Đế cấp đến như vậy!
Lý Lân thần sắc ngưng trọng, nhất là Tây Vực, quanh thân càng tỏa ra khí tức thận trọng.

Ông!

Hư không mở ra một thông đạo, một đôi mắt màu tím xuyên thấu qua lôi đình vô tận bao phủ lên người Lý Lân.

Lý Lân thần sắc đại biến, cố tình giãy giụa, nhưng chỉ cảm thấy toàn bộ không gian đang kịch liệt bài xích, trong nháy mắt thậm chí chỉ di chuyển thôi cũng là một hy vọng xa vời đối với hắn.

Thần niệm khủng bố lạnh như băng từ trên cao đột ngột lao xuống, gần như trong chớp mắt đã bao phủ hoàn toàn lên người Lý Lân.

Trong thức hải của Lý Lân, Lục Mang Tinh lập tức ẩn nấp, cưỡng ép chặt đứt mối liên hệ với Lý Lân, mặc dù đạo thần niệm lạnh như băng này có thể giám sát Vũ Vương thì cũng khó mà phát hiện ra được gì. Mặt khác Lục Đạo Thiên Thư vốn đang phiêu phù theo chân khí trong đan điền của Lý Lân cũng đột nhiên tán đi khí tức khủng bố, hóa thành hai trang sách kim sắc hòa vào chân khí của Lý Lân.

Thần niệm to lớn lạnh như băng đảo qua Lý Lân, cuối cùng mới tràn đầy nghi hoặc mà thối lui. Biến mất trong biển lôi đình, lập tức cả người Lý Lân như thoát lực ngã xuống.

- Điện hạ!
Bạch Tố Tố vội vàng lao đến, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng. Ngay lúc nãy, tiểu viện của Lý Lân bị thiên địa giam cầm, cường giả Thần cấp trong bọn họ thậm chí ngay cả dũng khí lay động sự giam cầm của thiên địa cũng không có. Hiện tại khi khí tức khủng bố kia biến mất, Bạch Tố Tố là người đầu tiên vọt lên tiến vào.

- Ta không sao! Nhưng thiên địa này chỉ sợ sắp đại loạn.
Lúc nãy khi thần niệm lạnh như băng kia tra xét Lý Lân, thì cũng bị Lý Lân tra xét được một chút thông tin. Thần niệm đó là ý chí của thiên địa, nhưng trạng thái lạnh như băng như thế rõ ràng rất không bình thường.

- Cường giả Thần cấp cũng bị liệt vào trong đó sao?
Bạch Tố Tố vẻ mặt mơ hồ nói.

Lý Lân lắc đầu, nói:
- Hẳn là không, nếu không sẽ không đơn giản chỉ là giám sát ta.

Vang ầm ầm!

Không gian dao động từ khắp bốn phương thiên địa truyền tới, bởi vì có Lục Mang Tinh, Lý Lân cực kỳ mẫn cảm với sự dao động của không gian, hơn nữa còn có thần niệm khủng bố, trong nháy mắt Lý Lân đã hiểu rõ nguyên nhân phát sinh sự dị thường này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.