Chương trước
Chương sau
- Lẽ nào trung tâm tám khu cấm địa cũng trấn áp một bản nguyên thế giới sao?
Lý Lân nghĩ, nếu như là thật, vậy đời trước của đại lục Thượng Long rốt cuộc phải đáng sợ như thế nào? Cứ xem như là bị cường giả Vực ngoại xưng là cao quý nhất thế giới cũng chưa hẳn có được chín miếng bản nguyên cùng cấp.

Ầm ầm

Trời đất nổ tung, một luồng khí tức khủng bố từ phương Nam cuồn cuộn dâng tới.

- Thần uy Đại Đế!Có cường giả cấp Đại Đế khôi phục trạng thái đỉnh cao!
Cả đại lục Thượng Long đều bị luồng khí tức này làm kinh hãi, một đám thần niệm bay tới hướng nam, nhìn thấy cờ chu tước màu vàng ở hướng nam, mọi người lập tức hiểu ra, chính là Đại Đế Chu Tước phương nam từ trong cấm địa đã đạt được bản nguyên thế giới khôi phục đến trạng thái đỉnh cao nhất.

Giống như lúc trước, cách nhau không lâu, mấy luồng thần uy Đại Đế thần uy liên tục bùng nổ, khí tức khủng bố bao phủ bốn phương tám hướng.

- Bảy vị Đại Đế, ngoại trừ Đại Đế Sở Thiên, những Đại Đế còn lại đều thông qua bản nguyên thế giới hồi phục đến trạng thái đỉnh cao!
Thần niệm của Lý Lânquét qua bốn phương tám hướng, sắc mặt trầm ngâm. Cuối cùng thần niệm của hắn đi về phía đế quốc Đại Sở.

Nước Sở tấn công cấm địa tên là Quy Khư, không những là nơi cổ xưa nhất mà còn là nơi kỳ bí nhất trong tám đại cấm địa. Thiên đế Đại Sở bá đạo vô song, một cây kích đã có thể oanh phá Thương Khung. Quy Khư mảnh đất độc này đã bị hung kích chém nát. Nơi đại quân Đại Sở đi qua, đất trời trở nên trong sáng, không còn tà linh tàn sát bừa bãi nữa.

Lúc này Thiên đế Đại Sở hiên ngang đứng giữa Quy Khư, khí tức cả người không ổn định, chẳng những không có cái khí tức Đại Đế ở trạng thái đỉnh cao mà còn nhanh chóng bị giảm xuống. Thần dân Đại Sở sợ hãi, vài vị cường giả Thánh cấp đỉnh cao lần lượt ra tay, lấy sinh mệnh chân nguyên của bản thân truyền vào cơ thể Thiên đế Đại Sở. Đáng tiếc lực lượng của họ truyền cho Thiên đế Đại Sở giống như muối bỏ biển, không phát ra một chút tác dụng nào.

Thân thể hùng tráng của Thiên đế Đại Sở Thiên đế dần dần còng xuống, khuôn mặt tuấn tú oai hùng nay xuất hiện nếp nhăn, mái tóc dài đen bắt đầu chuyển sang màu trắng.

- Thiên đế!!
Thần dân Đại Sở đau xót kêu lên, Thiên đế là trụ cột tinh thần của đế quốc, nhất là Thiên đế Đại Sở lại là một vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất, có địa vị cao nếu có ngày phát sinh bất trắc, toàn bộ Đại Sở ắt sẽ sụp đổ trong nháy mắt. Đây là nhược điểm lớn nhất của nền chính trị quân chủ.

Hai mắt Thiên đế Đại Sở nhắm chặt, trên mặt không còn chút sức sống nào, giống như là một người sống thực vật vậy.

Tất cả cường giả đều sợ hãi, không hiểu nổi, cho rằng Thiên đế Đai Sở trong lúc tao ngộ gặp bất trắc, từ bên trong cơ thể Thiên đế Đại Sở phát ra một tiếng gầm rú, một pho tượng màu xanh xuất hiện trên đỉnh đầu của Thiên đế Đại Sở , trời đất tám phương cũng đồng thời cũng truyền tới một tiếng gầm rú như vậy.

- Cửu đỉnh cộng hưởng!

Có một vị bô lão hét lên, giống như nghĩ ra một điều gì đó rất đáng sợ.

Ông!!

Hư không xuất hiện một cái khe, ngay sau đó biến thành một cánh cửa màu đen. Một thân hình hùng tráng xuất hiện. Trong tay kéo theo một pho tượng màu đen, trên người toát ra một khí thế ngất trời.

- Đây là…. Thiên đế Đại Tần!
Cường giả trông coi Quy Khu sợ hãi không hiểu chuyện gì. Không ngờ đến thời điểm này sẽ có chân thân nhân vật cấp Đại Đế giáng lâm.

- Thiên đế Đại Tần, người muốn làm gì??
Thần dân Đại Sở nhanh chóng bảo vệ Thiên đế Đại Sở, các vị cường giả của đế triều Đại Sở nhìn Thiên đế Đại Tần với ánh mắt đề phòng. Quan hệ giữa các đế triều thượng cổ không được tốt cho lắm, nhất là Đại Sở và Đại Tần, Thiên đế Đại Tần cùng với Thiên đế Đại Sở là người cùng một thế hệ, hai người đều thụ hưởng đại khí vận của thiên địa cùng cơ duyên nghịch thiên không ngừng, cũng đồng thời thành lập hai đại hoàng triều Đại Tần và Đại Sở. Sau này hai đại hoàng triều không ngừng tranh đấu, từ trung cấp hoàng triều đánh thẳng đến siêu cấp hoàng triều, toàn bộ đại lục Thương Long bị hai bên chia cắt. Cuộc chiến thăng cấp cuối cùng, Thiên đế Đại Tần dùng lực áp chế Thiên đế Đại Sở, trở thành người thắng cuối cùng cũng lập nên thời đại huy hoàng nhất của Đại Tần để quốc.

Thiên đế Đại Sở bị Thiên đế Đại Tần làm cho bị thương nặng, cuối cùng trả đại giá là thịt nát xương tan để trốn vào luân hồi. Ngàn năm sau, Đại Tần đế quốc thần bí sụp đổ, Thiên đế Đại Tần cùng với trọng thần lần lượt biến mất, trong lúc nhất thời thiên địa lại một lần nữa náo động, Thiên đế Đại Sở nắm bắt cơ hội, cửu chuyển luân hồi, nghịch thiên trở về, đánh bại các nhân kiệt, một lần nữa bước lên đỉnh cao nhất. Sau đó Thiên đế đại Sở truy sát hậu duệ huyết thống của Thiên đế Đại Tần, xóa bỏ sự tồn tại của Đại Tần, dẫn đến cuộc giao tranh đẫm máu.

Trọng thần Đại Sở đương nhiên hiểu rõ ân oán của Thiên đế nhà mình với Thiên đế Đại Tần. Nhìn tình hình hiện tại của Thiên đế nhà mình, sự xuất hiện của Thiên đế đại Tần rất dễ làm bọn hắn nghĩ đến việc bị trả thù. Mỗi một người đều căm giận nhìn Thiên đế Đại Tần, thậm chí có người đã chuẩn bị cho một trận chiến sống còn.

Thiên đế Đại Tần thần sắc bình tĩnh, toàn thân không để lộ một hơi thở nào, cho dù là thần niệm của cường giả Thánh cấp đỉnh cao đảo qua, cũng chỉ nhìn thấy một người có khí tức uy nghiêm mà thôi. Nhưng chính sự bình thường đó lại làm cho trọng thần Đại Sở kiêng dè, khó hiểu.

- Lão Sở, xem ra vận khí của ngươi thật sự không tốt, cái hố to thế này mà ngươi cũng vấp phải.
Thiên đế Đại Tần cười nói. Thế mới biết như thế nào là cười trên nỗi đau của người khác, điều này khiến chúng thần Đại Sở hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Toàn bộ triều thần của Đại Sở đế quốc thần sắc sợ hãi nhìn Thiên đế Đại Tần, đối với người năm đó từng giết chết Đại đế, nhất thống thiên hạ, Thiên đế Đại Tần, bọn họ có một sự sợ hãi không lý do.

- Thiên đế Đại Tần, hiện tại đã không phải là thời kỳ thượng cổ, Đại đế mặc dù có ân oán cá nhân với người, kính xin hãy vì tình hình thiên địa hiện nay mà không cần bỏ đá xuống giếng.
Thừa tướng Phạm Trung của Đại Sở đế quốc trầm giọng nói.

- Làm sao ngươi biết chắc trẫm tới là để bỏ đá xuống giếng?
Thiên đế Đại Tần mỉm cười, thần sắc thoải mái nói.

- Chúng ta đều biết Thiên đế Đại Tần và Đại đế của chúng ta có xích mích, mâu thuẫn, hiện tại Đại đế của đế quốc ta gặp phải nguy cơ, đúng lúc này Thiên đế Đại Tần lại đến nơi đây, động cơ trong đó thật sự làm cho người ta phải hoài nghi.
Phạm Trung trầm giọng nói.

- Tự cho là thông minh, trẫm có thể nói cho ngươi biết, ngươi đã đoán sai, lần này trẫm đến đây là để cứu hắn.
Thiên đế Đại Tần trầm giọng nói.

Trọng thần Đại Sở biến sắc, hiển nhiên cũng không tin vào lời nói của Thiên đế Đại Tần.

- Hừ! Các ngươi có tin trẫm hay không cũng không sao cả, dù sao thời gian càng kéo dài, Đại đế của các ngươi sẽ càng nguy hiểm. Nếu thật sự bị người đoạt xá trọng sinh, vậy thì cũng đừng trách trẫm.
Thiên đế Đại Tần thần sắc bình tĩnh nói.

Triều thần Đại Sở nhìn nhau, thật sự không thể phán đoán được lời nói của Thiên đế Đại Tần có phải sự thật hay không.

- Ha ha, Doanh lão đầu, uy tín của ngươi thật sự kém đến thế sao!
Một tiếng cười to truyền đến, một đạo hào quang màu lam xuất hiện, một Hoàng giả trung niên dẫn theo một đại đỉnh màu lam xuất hiện trong hư không.

- Ngươi là Thiên đế Đại Chu? Nếu luận bối phận, có phải ngươi nên gọi trẫm một tiếng tiền bối không?
Thiên đế Đại Tần nhướng mày, có chút khó chịu nói.

- Hừ, thiên địa này thực lực vi tôn, thực lực ngươi cũng không mạnh hơn ta, dựa vào cái gì để cho ta phải tôn kính ngươi?
Thiên đế Đại Chucực kỳ cường thế. Thân là Thiên đế của đế quốc thượng cổ cuối cùng, Thiên đế Đại Chutự nhận thực lực của hắn viễn siêu bất kỳ vị Thiên đế nào trước đó, đây cũng là lý do khiến hắn cuồng ngạo như vậy.

- Ai, thói đời thường là như vậy, hiện tại hậu bối có chút thực lực liền không coi ai ra gì. Nhưng trẫm không so đo với ngươi. Dù sao hiện tại đã không phải là thời kỳ thượng cổ, không cần thiết phải tranh đấu với ngươi.
Thiên đế Đại Tần cũng không tức giận, không giải thích quá nhiều với Thiên đế Đại Chu.

Ông!

Vài cánh cửa hư không xuất hiện, thân ảnh sáu đại Hoàng giả từ trong hư không đi ra. Mỗi người đều tản ra khí thế ngập trời, ở trên người bọn họ đều có những thần đỉnh cổ xưa giống nhau nhưng màu sắc bất đồng.

- Sáu đại Thiên đế!
Tiếng kinh hô vang lên từ trong đám trọng thần của Đại Sở đế quốc, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt. Những cường giả thượng cổ từng trước sau trở thành chúa tể đại lục này, thế nhưng hiện nay lại cùng tụ họp ở cấm địa Quy Khư này.

Sáu vị Thiên đế chính là vì cứu trị Thiên đế Đại Sở mà đến, bọn họ không nói nhiều lời như Thiên đế Đại Tần, chỉ làm theo chỉ dẫn của thần khí Cửu Châu thần đỉnh mà đến.

- Chư vị, thần đỉnh có linh tính, có sự liên hệ chặt chẽ với nhau, cũng cùng chung một nhịp thở với chín đại Thiên đế chúng ta, bởi vậy Thiên đế Đại Sở không thể chết được, tối thiểu hiện tại không thể chết được.
Đại đế Chu Tước phía nam lớn tiếng nói, một thân đế bào màu hỏa hồng tán phát ra hơi nóng kinh khủng.

- Nếu mọi người đồng tâm nhất trí, vậy thì không cần nói nhiều nữa.
Thiên đế Đại Tần trầm giọng nói. Tám vị Thiên đế nhìn chằm chằm vào đám trọng thần Đại Sở, chia ra đứng ở tám phương vị xung quanh Thiên đế Đại Sở.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.