Chương trước
Chương sau
- Quả thật có vấn đề, tòa đại trận này tuy rằng có thể hút ra cảm ngộ võ đạo cùng thực lực của cường giả, nhưng cũng không thuần túy. Cảnh giới, cảm ngộ được rút ra dung nhập vào thân thể mới, sẽ giúp đối phương trở nên cường đại, nhưng đồng thời cũng phá hư hoàn toàn tiềm năng người tiếp nhận, cắt đứt hướng đi cao nhất trên con đường trở thành cường giả của đối phương. Trước mắt, người này chỉ sợ cả đời cũng khó có thể tiến thêm.
Lý Lân thở dài, trầm giọng nói.

Tòa trận pháp này có chút tương tự với Thế giới Mộng Huyễn, nhưng Thế giới Mộng Huyễn lấy suy yếu làm chính, cắn nuốt là phụ, cũng không phải là cướp đoạt toàn bộ thần thông cùng cảm ngộ của đối thủ. Nhưng tòa trận pháp này chính là mạnh mẽ cướp đoạt, người bị cướp đoạt sẽ mất đi sinh mệnh, thứ cướp được nhìn như tinh thuần, trên thực tế lại ẩn chứa khí tà ác, ảnh hưởng thật lớn đến thần hồn bản nguyên sau khi dung hợp, làm cho võ giả tiếp nhận dung hợp hoàn toàn mất đi hy vọng tiến giai. Lý Lân cũng không muốn chế tạo tử sĩ, bởi vậy, loại phương pháp này trước mắt còn không thể thi triển.

Trên mặt lão giả bị thí nghiệm kia ngược lại không có vẻ nổi giận, hiển nhiên loại chuyện này lúc trước lão cũng đã nghe ngóng qua, đến tầm tuổi như lão, có thể mưu lợi đạt tới cấp Võ Tôn đã xem như là cơ duyên nghịch thiên rồi, lão đã không hề còn hy vọng xa vời đạt tới cảnh giới cao nhất.

- Tòa đại trận này ta cần cẩn thận tìm hiểu, có lẽ có thể bù đắp lại chỗ thiếu hụt trong đó.
Lý Lân nghĩ nghĩ rồi đề nghị. Loại chuyện này hắn cũng không thật sự nắm chắc bao nhiêu, hắn đối với Thế giới Mộng Huyễn tuy rằng đã hiểu rõ, nhưng dù sao cũng không phải là mình sáng lập ra, không cách nào phát huy ra thực lực mạnh nhất. Nhưng là từ trong tham khảo, bù lại chỗ thiếu hụt của tà trận này chắc cũng đủ, dù sao đây cũng là pháp tắc cấp Đại Đế, vượt xa pháp trận xa hoa trước mắt vô số lần.

- Tam ca, huynh thật sự có thể?
Ngũ hoàng tử Lý Triệt kích động nói.

Lý Lân nhìn Ngũ hoàng tử chỉ có Tiên Thiên hậu kỳ, trong lòng cũng hiểu được tâm tình của y.

- Ngũ đệ, cũng là Tam ca mắc nợ ngươi, tòa đại trận này cũng không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn thiện được, hiện tại huynh tăng thực lực của đệ lên trước, cho đệ có đủ thực lực ứng đối với đại kiếp nạn thiên địa.
Lý Lân trầm giọng nói. Sau đó, đem tên cường giả cấp Thánh Nhân đang bị mạnh mẽ giam cầm đến, lợi dụng thần thông Thế giới Mộng Huyễn, cướp đoạt cảnh giới cùng cảm ngộ võ đạo của gã, cuối cùng ngưng tụ ra một hạt châu cảnh giới cấp Thánh Nhân hoàn mỹ. Sau đó, Lý Lân đánh hạt châu này vào cơ thể Ngũ hoàng tử, vận dụng chân khí Đế cấp, cùng lượng lớn tinh khí sinh mệnh, đem thực lực Ngũ hoàng tử từ Tiên Thiên sơ cấp một đường đi thẳng tới Thần cấp. Đương nhiên, nếu Lý Lân nguyện ý, có thể giúp Ngũ hoàng tử thẳng tiến tới Thần cấp đỉnh cao. Nhưng hắn không có làm vậy, hắn không muốn bởi vì tăng lên quá đáng mà chặt đứt con đường tu luyện của Ngũ hoàng tử.

Lục hoàng tử, Thất hoàng tử, Bát hoàng tử vẻ mặt khiếp sợ nhìn một màn trước mắt. Phải biết rằng, bọn họ đạt tới thực lực Thần cấp đỉnh cao chính là chia sẻ huyết mạch trực hệ Đại Tần của phụ hoàng năm đó. Mà Ngũ hoàng tử lại không có được chia sẻ, chỉ dựa vào Lý Lân giúp sức đã đạt tới Thần cấp, hơn nữa, trong cơ thể còn ẩn chứa lượng lớn chân nguyên lực, điều này sẽ giúp hắn đột phá toàn bộ Thần cấp một cách thuận lợi. Nếu tương lai, Ngũ hoàng tử có thể nhận được huyết mạch Đại Tần, rất có thể đạt tới cấp Thánh Nhân, thậm chí trình độ cao hơn nữa. Nghĩ đến đây, trong lòng ba vị hoàng tử đã tràn ngập hâm mộ.

Lý Lân thu hồi thần lực, từ bên trong Đế Thi thoát ra, cả người có chút suy yếu. Dù sao thì việc lấy lực lượng thần hồn của hắn khống chế Đế Thi vẫn còn có phần quá mức.

Ngũ hoàng tử rơi vào trạng thái cảm ngộ sâu nhất, từ võ giả Tiên Thiên vượt đến cảnh giới Thần cấp, Ngũ hoàng tử cần lĩnh ngộ rất nhiều điều, muốn dùng Thế giới Mộng Huyễn cướp đoạt đạo quả của cường giả Thánh cấp cho bản thân luyện hóa thì phải trả giá bằng sự cố gắng gian khổ.

Nếu đủ thời gian, Lý Lân tuyệt đối không sử dụng phương pháp đốt cháy giai đoạn như vậy, dù Thế giới Mộng Huyễn có khủng bố như thế nào, nhưng thứ không phải do bản thân lĩnh ngộ được dù là hấp thu hoàn mỹ nhất cũng không thể đạt đến đỉnh cao. Lần thăng cấp căn cơ này, Ngũ hoàng tử có lẽ cần dùng đến mấy trăm năm mới có thể hóa giải bước đầu, muốn hoàn thiện hơn thì cần nhiều thời gian hơn nữa

Rời khỏi phủ Kiểm Sát. Lý Lân trở về phủ lĩnh chủ, triệu tập mọi người, Chu Hân Như và Chu Thiên Bảo khoảng thời gian này đều rất bận, bọn họ là người lập ra và thực thi các kế hoạch thành trì kiên cố, là đầu não điều hành tất cả các nguồn tài nguyên. Hiện tại chỉ riêng số người phụ giúp 2 người này đã đạt đến mấy trăm người, mặc dù nhiều như thế, nhưng mỗi người vẫn gánh vác nhiều nhiệm vụ.

- Chư vị.thời gian này ta tìm đến các vị chính là vì có việc lớn cần bàn.
Lý Lân nói với vẻ mặt rất nghiêm túc, điều đó khiến cho mọi người đều im lặng lắng nghe. Hiện đang trong giai đoạn hỗn loạn, trên dưới một lòng, các siêu cấp tông môn ban đầu cũng bởi vì đại kiếp nạn sắp tiến đến mà dung nhập toàn bộ vào Hỗn Loạn lĩnh, hơn nữa còn có lời đồn là lĩnh chủ đại nhân từng tản ra khí tức của Thiên đế, nên càng khiến cho lực ngưng tụ của Hỗn Loạn lĩnh tăng vọt..

- Lĩnh chủ đại nhân cứ nói, chúng ta sẵn sàng nghe mệnh hành sự!
Gia Cát Thừa Phong vừa cười vừa nói. Mặc dù sự lựa chọn năm đó khiến cho học viện Thần Ma phân làm hai, nhưng Thần Ma học viện mới xây dựng ở Hỗn Loạn lĩnh lại càng thêm rộng lớn hơn, dưới sự giúp đỡ của phủ lĩnh chủ nên đã tiếp nhận nhiều anh tài khắp nơi, hiện tại đã trở nơi tập trung của những thiên tài. Gia Cát Thừa Phong rất đắc ý về lựa chọn của lão, nên đương nhiên là người ủng hộ Lý Lân hết mình.

Những người khác cũng đều gật đầu, Lý Lân tuy không quản việc lớn nhưng những việc làm của hắn đều được tán dương, nhất là bởi hắn dùng song song các biện pháp hòa nhã và cứng rắn khiến hắn ta trở thành lý tưởng sống cho thanh niên trẻ.

- Đại nạn thiên địa sắp tới, những thế lực có thể vượt qua được kiếp nạn này chỉ đếm trên đầu ngón tay, ta từ bên ngoài trở về, trên đường nhìn thấy cường giả cướp bóc rất nhiều, vô số sinh linh vô tội trở thành vật hy sinh của đại kiếp nạn, trước khi đại nạn đến đã bị người giết. Ta nghĩ muốn cố gắng hết sức cứu giúp sinh linh. Các ngươi có biện pháp nào không?
Lý Lân trầm ngâm nói.

- Lĩnh chủ đại nhân, trước mắt chúng ta luôn cố gắng, nhưng hiện nay chỉ tính riêng nhân khẩu thuộc lãnh địa chúng ta cai quản đã rất vất vả rồi, giờ lại thu nạp thêm cũng không có khả năng bảo hộ.
Chu Thiên Bảo trầm ngâm nói. Hiện tại nhân khẩu trong Vô Cực thành đã đạt tới trình độ khủng bố, mặc dù vẫn cách giới hạn dân cư của Hỗn Loạn lĩnh rất xa, nhưng hiện tại Lý Lân muốn cứu giúp các sinh linh khác, không nói đến việc này là tốt hay xấu, chỉ riêng năng lực thôi đã là vấn đề khó mà giải quyết.

- Không sai, Hỗn Loạn lĩnh tuy rằng có thiên địa linh mạch dày đặc, tinh thạch mạch khoáng dồi dào, nhưng dù sao gom góp nhiều năm, rất nhiều khoáng mạch sớm đã khô kiệt, hơn nữa phủ lĩnh chủ tiêu hao rất lớn, sợ không đủ lực cung ứng cho nhiều sinh linh.
Tinh thạch là nguyên liệu năng lượng tự nhiên, dự trữ là càng nhiều càng tốt, cho dù là sau khi tiến vào hỗn độn thì xây dựng thành lũy kiên cố đều cần nhiều tinh thạch.

Nhìn mọi người lắc đầu, Lý Lân trầm ngâm, thật sự không còn biện pháp nào sao? Chẳng lẽ mình phải trơ mắt nhìn triệu vạn sinh linh bị giết, sau đó hóa thành tro bụi trong đại kiếp nạn sao??

Một tiếng gầm vang, trời đất chấn động, trong nháy mắt toàn bộ thiên địa nguyên khí dường như cũng nồng đậm thêm vài phần.

Lý Lân đứng dậy,thần sắc có chút trầm tư.

- Lĩnh chủ đại nhân, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Mọi người đều không hiểu, trước mắt trong cao tầng ở Hỗn Loạn lĩnh chỉ có vài người đạt tới Thần cấp mà lại không có hiện thân. Dù sao thì cao thủ Thần cấp là thuộc thành phần chiến lực đỉnh cao chỉ cần cố gắng tu luyện là tốt rồi, sự tình nơi trần thế tự nhiên sẽ có người khác xử lý.

Lý Lân lắc đầu, hai tròng mắt như xuyên thủng hư không, nhìn về phía xa xa vô tận

Ngay sau đó trong thiên địa lại có mấy tiếng nổ vang, đại lục Thương Long vốn đã đến bờ sụp đổ giống như bệnh nhân thiếu dưỡng khí cố một lần hít thật sâu, trong lúc nhất thời nguyên khí thiên địa loạn động cũng ổn định vài phần.

- Tám đại đế triều đã thành công, bọn họ công phá tám vùng cấm địa ở trung tâm địa vực, hiện tại đại lục Thương Long đã không còn cấm địa nữa rồi
Lý Lân trầm giọng nói.

Trên mặt mọi người đều toát ra vẻ khiếp sợ. Thật sự không nghĩ tới cấm địa sừng sững vô số năm của thế gian lại sụp đổ trong thời gian này.

- Lĩnh chủ đại nhân, cấm địa rốt cuộc là ai lập nên?
Gia Cát Thừa Phong hỏi. Cho dù là được truyền thừa từ thượng cổ nhưng học viện Thần Ma cũng không có ghi chép về cấm địa , chỉ biết là cấm địa có liên quan rất lớn, dù là chủng tộc thượng cổ chí cường cũng không dám tùy ý trêu chọc. Không ngờ rằng tám khu cấm địa chỉ trong một ngày đều bị diệt sạch. Lẽ nào tám đại đế triều là rất mạnh sao?

Lý Lân không nói gì đăm chiêu, bởi vì trong nháy mắt hắn cảm nhận được luồng khí tức giống y như khí tức bản nguyên thế giới của đại lục Thượng Long. Liên tưởng đến cảnh Man Hoang cổ địa bị tàn phá, Lý Lân cảm nhận được một kết cục giống như thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.