Chương trước
Chương sau
Khu Trường An vương thành không phải là lần đầu tiên hắn tới, nửa tháng trước hắn từng đến một lần, thậm chí còn giao thủ với Vũ vương, lại đập phá cả nửa cái Vũ vương phủ. Nhưng hiện giờ nhìn vương thành lại lần nữa thay đổi, nhà dân xung quanh bị dời đi một số lượng lớn, bên cạnh khu vương thành xuất hiện trăm ngọn núi cao nghìn trượng, mỗi một ngọn đều có thảm thực vật xanh ngắt bao phủ, trong núi là suối nước róc rách, hội tụ đến sông đào bảo vệ thành Trường An, làm cho cả tòa thành Trường An thêm vài phần thủy linh khí.

- Thật bản lĩnh, hội tụ thủy linh lực, là thủ đoạn của lão tổ tông ư?

Lý Lân khó nén vẻ chấn động trên khuôn mặt. Chỉ luận riêng thủ đoạn này, lão tổ Đại Đường thật sự chỉ có thực lực Võ Hoàng ư? Lý Lân phát hiện phán đoán của mình với lão tổ Đại Đường quả là chênh lệch quá lớn.

- Tam ca, xem kìa, tòa phủ đệ kia chính là Hán vương phủ. Người của Tông nhân phủ đã tới sửa sang lại. Chúng ta tới xem đi, đây chính là siêu cấp xa hoa!

Bát hoàng tử cười, nhảy nhót nói.

Lý Lân cũng cười, theo Bát hoàng tử băng qua rất nhiều phủ đệ bước tới trước tòa phủ đệ vàng son lộng lẫy kia.

- Đây là Hán vương phủ? Thật xa hoa!

Trên khuôn mặt Lý Lân thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.

- Đúng vậy, do hoàng kim tạo thành, toàn bộ vương thành này chỉ có nó là có. Đây chính là tòa vương phủ có giá trị cao nhất trong các tòa vương phủ. Tam ca, người của phủ tông nhân có vẻ coi trọng huynh nhé.

Bát hoàng tử chỉ vào tòa phủ đệ rực rỡ này nói.

- Đây… Không lẽ toàn bộ phủ đệ đều đúc từ hoàng kim? Đại Đường trở nên xa xỉ như vậy từ khi nào?

Vàng với tu sĩ mà nói thì chẳng phải vật quý trọng, nhưng kiến tạo một vương phủ đủ để so sánh với hoàng cung thì lại quá mức xa hoa lãng phí. Từ thời lập quốc đến giờ, phong tục của Đại Đường vẫn luôn là giản dị tự nhiên, khó mà tưởng tượng là sẽ có một tòa phủ đệ như nhà giàu mới nổi vậy.

- Tam ca đoán không sai. Nghe người phủ tông nhân nói tòa phủ đệ này chính là dùng một mỏ vàng để đúc thành. Bên trong phần lớn do vàng cấu thành. Tam ca mau xem xem có hài lòng hay không?

Bát hoàng tử không hiểu sao Lý Lân lại có cái vẻ mặt đau khổ như vậy, vẫn hưng phấn giục hắn.

- Được rồi! Hoàng kim phủ đệ, chẳng lẽ Đại Đường còn muốn kim ốc tàng kiều hay sao!

Lý Lân khẽ lầu bầu. Hoàng kim phủ đệ này nhìn thế nào trông cũng không hợp với những kiến trúc cổ xưa xung quanh, cũng không rõ người của Tông nhân phủ Đại Đường nghĩ như thế nào. Phủ đệ như vậy trông oai thật, nhưng ở vào cũng dễ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Hoàng kim Hán vương phủ thật lớn, với thần niệm của Lý Lân có thể hoàn toàn bao phủ được. Bên trong núi giả đình đài rồi lầu các quả nhiên được đúc từ vàng. Chỉ là sắc thái thì được phun màu, khiến phủ đệ trông thư thái hơn rất nhiều.

Bát hoàng tử biết Lý Lân có thực lực hùng mạnh, nên không cần gã giới thiệu phủ đệ. Gã trực tiếp tìm tên quản sự phủ đệ dẫn tới gặp Lý Lân.

- Điện hạ, điện hạ, cuối cùng thì ngài cũng trở về!

Một tên thái giám trung niên thấy Lý Lân thì kích động chạy tới, quỳ bịch xuống trước mặt Lý Lân.

- Bảo Lai? Sao lại là ngươi?

Lý Lân kinh ngạc. Vị thái giám trung niên này lại là quản sự ngoại điện của Cảnh Thái cung khi đó hắn ở, không ngờ gã cũng được điều động tới Hán vương phủ. Trách không được hắn luôn có cảm giác Hán vương phủ có vài khí tức quen thuộc.

- Lão nô được phủ Tông nhân điều động tới Hán vương phủ làm quản gia. Điện hạ cuối cùng cũng hồi phủ, lão nô lập tức báo cáo tình hình trong phủ với điện hạ.

Bảo Lai hưng phấn đứng lên, định trở về chuyển tư liệu tới.

- Không cần đâu, bản vương tạm thời không thường trú ở đây, tất cả ngươi cứ xử lý là được.

Lý Lân nói. Hán vương phủ ở đế đô này chỉ cần duy trì mặt mũi là được. Hiện giờ nền tảng của Lý Lân là ở Hắc Thủy vương thành.

- Đa tạ điện hạ tín nhiệm, lão nô muôn chết không chối từ.

Bảo Lai kinh hãi, sau đó lại kích động lên. Biết Lý Lân về, Bảo Lai đã chuẩn bị rất kỹ, không ngờ Lý Lân không hề để ý. Phải biết rằng đây là phủ đệ được đúc nên từ vàng ròng, có lẽ trong mắt cao thủ Vương cấp thì nó không đáng nhắc tới, nhưng dưới Vương cấp thì đó lại là tượng trưng cho của cải. Một tòa phủ đệ to như vậy lại hoàn toàn do hoàng kim đúc thành, ngẫm lại cũng khiến người ta cảm thấy khủng bố.

- Tam ca, huynh không định điều đám người ở Hắc Thủy vương thành tới sao? Đây chính là phủ đệ làm từ vàng, nếu để người ta phá hỏng thì không tốt.

Bát hoàng tử nói.

- Ha ha, Bát đệ, nếu đệ thích thì cứ vào mà ở.

- Không, không, đây là vương phủ của hoàng huynh mà, sao đệ có thể vào ở được! Nhưng Tam ca để cho đệ một viện là được. Giờ hoàng cung buồn chán lắm, thi thoảng ra ở cũng không tệ.

Bát hoàng tử cười tủm tỉm lắm. Xem ra gã đã sớm muốn đến đây rồi, hiện giờ Lý Lân nói ra đúng là khiến gã vui không ít.

- Tìm Bảo Lai ấy! Gã sẽ sắp xếp cho đệ!

Lý Lân cười, không hề để ý.

- Điện hạ, theo lời phủ tông nhân, tòa vương phủ này chính là làm từ một mỏ hoàng kim hoàn chỉnh, có thể luyện chế thành linh khí.

Bảo Lai cung kính nói. Chuyện Lý Lân phá nát nửa tòa Vũ vương phủ đã sớm truyền hắp đế đô, đối với thực lực của hắn, người của đế đô đã hoàn toàn nhận thức. Cao thủ mười tám tuổi như hắn đủ để toàn bộ dân chúng hâm mộ.

- Ồ?

Thế này Lý Lân mới hứng thú. Linh khí hình kiến trúc hắn đã gặp qua rồi. Vương phủ của Vũ vương và Thừa Càn thái tử tuy không có gì khác với phủ đệ bình thường, nhưng Lý Lân lại cảm nhận được hơi thở đặc hữu của linh khí, chứng minh những phủ đệ đó cũng không đơn giản như mặt ngoài. Ở Hắc Thủy vương thành, rất nhiều thế gia cũng dùng tài liệu đặc thù để luyện hóa nơi ở thành linh khí, như vậy chẳng những có thể tiện di chuyển, còn có thể tụ linh khí lại, làm cho người bên trong dễ tu luyện hơn.

- Đúng vậy đó Tam ca! Bây giờ thực lực huynh hùng mạnh rồi, nếu không huynh cũng luyện hóa tòa phủ đệ này thành linh khí đi. Cả một mỏ hoàng kim mà, có thể luyện chế thành linh bảo ấy chứ!

Bát hoàng tử cũng góp lời.

- Hoàng kim chẳng qua chỉ là bảo bối thế tục, trong giới tu luyện nó chỉ được coi là kim loại bình thường. Bản vương sẽ thử xem sao, vừa vặn có mấy thứ về mặt trận pháp cần luyện tập.

Hiện giờ thực lực Lý Lân đã đến một bình cảnh, tuy đã đụng chạm tới bình chướng Hoàng cấp, nhưng nhiều phen thử mà lại không thể đột phá. Lý Lân chỉ có thể tạm thời bỏ qua, chuyển hướng tới mặt khác. Từ khi Thú Đạo Thiên Thư cắn nuốt Thần Binh Thiên Sách, vẫn đang được kim quang bao phủ, bên trong đang tiến hành cuộc lột xác nào đó mà Lý Lân không thể dùng thần thức tra xét được. Về phương diện khác, ma thai không thể tu luyện, Kim Cương Bất Hoại Thần công cách kỳ đột phá vô cùng xa, xem ra cũng chỉ có thể tu luyện trận pháp. Lý Lân đã đọc phong ấn chi đạo nhiều lần, nhưng về mặt trận pháp thì yếu đi rất nhiều. Lý Lân nghĩ tới bộ Thiên công bí điển phong ấn trong không gian giới chỉ, căn cứ theo lời Chu Thắng Nam, Thiên công bí điển chính là điển tịch trận pháp còn sót lại từ thời kỳ đế quốc thượng cổ, chỉ là trong ghi lại bao nhiêu thì trước khi cởi phong ấn ra thì khó mà biết. Có thể nói Thiên công bí điển rất có khả năng là ghi lại trận pháp thượng cổ, cũng có thể chỉ là những tiểu trận pháp tầm thường. Hơn nữa số lượng Thiên công bí điển lưu lại không ít, rất nhiều người tranh đoạt Thiên công bí điển bị gài cho Thiên công bí điển rác, điều này khiến cho mọi người tranh đoạt Thiên công bí điển theo lý tính rất nhiều.

Với thực lực Nửa bước Võ Hoàng hiện giờ của Lý Lân, luyện chế linh khí không hề khó, chỉ khó một điểm là tòa phủ đệ này thực quá lớn, hơn nữa bên trong đã có người sinh sống, muốn không làm hại người sống trong đó mà luyện chế thành linh khí, cái này là một thách thức không nhỏ với Lý Lân.

Bát hoàng tử Lý Dĩnh đi dạo một phòng trong Hoàng Kim Hán Vương Phủ, sau khi chọn một tiểu viện nhiều giả sơn thì trở về hoàng cung. Hắn còn chưa đến mười bốn tuổi, cũng chưa được phong vương, tự nhiên chỉ có thể ở trong hoàng cung. Hiện giờ lục đại hoàng tử trừ loại quái thai như Lý Lân, những người khác đều ở trong hoàng cung. Chỉ là hoàng cung Đại Đường vẫn đang trong quá trình xếp đặt, hoàng đế Thái Tông đã sơ bộ nắm lấy hoàng quyền, lại thêm trợ giúp của Đường hoàng đời thứ ba, thứ tư, thứ năm, Đường hoàng đời thứ sáu Lý Chấn Viễn dần dần mất đi tất cả quyền lợi. Cho nên hắn vẫn ở trong hoàng cung, chẳng qua là chờ đợi Tế Thiên Đại Điển đang đến gần.

Ba ngày chớp mắt đã trôi qua, Lý Lân thay trang phục hoàng tử của mình, đi vào hoàng cung từ rất sớm. Mấy hôm nay trừ luyện chế hoàng kim phủ đệ ra, hắn cũng hiểu được không ít tin tức liên quan đến Tế Thiên Đại Điển. Tế Thiên Đại Điển được tổ chức trên ngọn núi cao vạn trượng phía bắc hoàng cung. Trên đó đã làm tế đàn để tế thiên từ sớm rồi.

Xe loan của Đường hoàng Lý Chấn Viễn từ trong hoàng cung đi về ngọn núi phía chính bắc. Theo sau lưng Đường hoàng là rất nhiều vương gia, hoàng tử thân mặc vương bào xếp thành hàng mà đi. Đi đầu chính là Vũ vương bá khí đầy mình, Tần Vương đầy quý khí và Thừa Càn thái tử có hoàng giả chi khí.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.