- Nhìn là biết ngươi không có kiến thức. Nước bọt của rồng chỉ là hình tượng so sánh. Chính là nói loại dịch thể ẩn chứa tinh khí này đủ để so sánh với nước bọt của thần long, tuy rằng không thể sánh bằng nước suối sinh mệnh trong truyền thuyết, nhưng cũng là linh dịch hiếm có. Trong tay ngươi còn có bao nhiêu, giao hết ra đây.
Hương Lân sắc mặt hưng phấn nói.
- Cô nói thẳng là được rồi, so sánh làm cái gì. Chỉ cần không phải nước bọt của rồng là được rồi! Nhưng cô cũng không bị thương, cần thứ này làm gì.
Lý Lân khó hiểu hỏi.
- Đương nhiên là dùng để luyện đan rồi. Đây là thứ tốt, có thể đề cao xác suất luyện đan thành công!
Hương Lân chớp chớp mắt, làm bộ dạng vì chuyện công.
- Được rồi! Cho dù cô nói dối ta cũng nhận.
Lý Lân là người gì. Cá tính của Hương Lân trước mặt hắn trực tiếp không che giấu được. Hắn lấy ra một vò rượu không, rót vào chừng bốn năm lít, đưa cho Hương Lân.
- Đúng là phung phí của trời, linh dịch thế này sao có thể dùng bình rượu. Phải dùng bình ngọc!
Hương Lân nhảy dựng lên như bị lửa đốt. Nhanh chóng từ giới chỉ không gian lấy ra một bình ngọc cực lớn, đem toàn bộ linh dịch rót vào. Bộ dạng cẩn thận kia khiến Lý Lân cực kỳ buồn cười.
Ny Ny uống Long Đản dịch, sắc mặt khôi phục màu hồng nhuận, rồi được Lý Lân đưa ra khỏi Hỏa Diệm Sơn. Dựa theo cách nói của Hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887557/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.