Chương trước
Chương sau
Người nói chuyện chính là một lão giả cao thủ của Thần Lang giáo, cũng là người có thực lực mạnh nhất trong ba người. Lão vừa nói thì khí thế trên hai người kia cũng phát ra, đều là Cửu phẩm Vương Tọa, toàn bộ Hán vương phủ bỗng nổi cuồng phong không ngừng.

Thế nhưng ở hậu viện lại không có động tĩnh gì, lúc này chỉ có một tia không gian dao động mỏng manh truyền tới, ba tên Cửu phẩm Vương Tọa liền giật mình.

- Không gian thần phù! Chết tiệt!

Ba đạo cầu vòng phóng thẳng tới hậu viện Hán vương phủ. Lúc đó ở giữa hậu viện, có một cửa không gian hiện ra, một nửa người Ngao Kim cũng đã bước vào rồi.

- Lưu lại cho lão phu!

Ba lão nhân tức giận, bảo sao đối phương không chịu đi ra, hóa ra khi bọn hắn tới thì người ta đã có ý dùng không gian thần phù mà rời đi rồi.

- Chỉ bằng các ngươi mà cũng muốn lưu bản vương lại, thực là si tâm vọng tưởng mà!

Ngao Kim cười khinh miệt, thân hình cũng không có ý bước tiếp.

- Đi chết đi!

Ba lão giả nhìn nhau, đồng thời phát ra công kích mạnh nhất của bản thân, ba đạo công kích bất đồng cùng đánh thẳng vào cổng không gian thần phù. Thần sắc Ngao Kim biến đổi, cửa truyền tống rung động không ngừng, thậm chí có xu thế bị phá vỡ.

- Con mẹ các ngươi. Lão tử không ra tay thì coi ông mày là mèo bệnh sao? Xem thần thông của ông mày đây.

Nửa người Ngao Kim vẫn kẹt bên trong không gian thần phù, khí tức biến ảo. Hắn dùng chân khí bảo vệ cổng truyền tống, đồng thời bắn một đạo kim quang về phía ba lão giả.

- Không xong, mau lùi lại, đây là thiên phú thần thông của linh thú!

Lão giả Thần Lang giáo khi nhìn thấy kim quang bắn tới, sắc mặt đại biến. còn hai người kia cũng không phản ứng chậm. Họ cũng mau chóng lùi lại phía sau.

Một tiếng nổ vang lên, kim quang không đánh trúng ba lão giả, nhưng công kích của bọn họ lại đánh thẳng vào cửa không gian truyền tống. Dù sao cũng là hợp lực của ba vị Cửu phẩm, tuy không bằng được Hoàng cấp, nhưng tuyệt đối uy lực không hề nhỏ.

Tiếng răng rắc không ngừng, cửa truyền tống sụp đổ, Ngao Kim trông rất là khó coi. Chỉ liếc mắt nhìn lại mặt ba lão già một lần, sau đó căn răng nhảy vào thông đạo đã sắp vỡ vụn. Thân phận của hắn đã bị lộ ra rồi, lưu lại thì chỉ có đường chết mà thôi, chỉ có nhảy vào thông đạo thì mới có thể thoát đi thôi.

- Thánh Long Vương đại nhân a, cầu mong không gian thần phù của người đảm bảo chất lượng, không thì cái mạng nhỏ của Ngao Kim ta có khi phải để lại nơi này rồi.

Ngao Kim chua sót vô cùng, vừa rồi hắn có thừa thời gian để thoát đi, nhưng vì muốn giúp cho Lý Chấn Uy, Ngụy Duyên rút đi, che giấu cảm giác của ba lão già kia, Ngao Kim chỉ có thể rời đi cuối cùng mà thôi. Hắn có thể che giấu khí tức của người khác, nhưng không thể ngăn được khí tức bản thân khi khống chế không gian thần phù. Huống chi cửa không gian thần phù có muốn đóng lại thì cũng cần có thời gian, nếu hắn nhảy vào, cửa còn chưa đóng, rồi bị người khác dùng chân khí giữ lại, hắn chả khác gì con cá trong chậu rồi. Dù sao hắn vẫn chưa có năng lực không gian, vẫn phải nhờ vào cửa truyền tống thì mới di chuyển được. Đây là nguyên nhân mà Ngao Kim không ngại nguy hiểm mà ở lại canh giữ cửa không gian truyền tống.

Đáng tiếc không như mong muốn, cửa không gian vẫn bị đánh hỏng, không gian thần phù cũng đầy vết rách, toàn bộ thông đạo cũng không ổn định.

Trong Hán vương phủ, ba lão giả trơ mắt ra nhìn không gian đầy vết rạn đóng lại, rồi nhìn qua kiến trúc đã nát vụn bên cạnh mà sợ hãi, mà phẫn nộ.

- Thiên phú thần thông của linh thú quả là khủng khiếp, đạo kim quang này mang khí tức thần thánh, nhưng lại bộc phát ra sự hủy diệt. May mắn chúng ta phát hiện sớm, bằng không thì vận mệnh chúng ta cũng sẽ như nơi này.

Lão giả Thần Lang giáo lên tiếng.

- Không nghĩ tới Đại Đường lại liên hợp với linh thú của Hắc Thủy Tùng Lâm, chả trách đám cao thủ của Tam giáo chúng ta lại bị diệt sạch sẽ.

Lão giả Phượng hoàng cốc cũng khó coi vô cùng. Đám Tiên Thiên cao thủ chết ở Hắc Thủy Tùng Lâm còn có truyền nhân đích hệ của lão, cũng vì nguyên nhân này, mà ba lão già này vẫn luôn bế quan nay lại tự mình xuất thủ.

- Làm sao đây? Để cho con linh thú này chạy thoát thực là đáng tiếc!

Lão giả Đại Diễn tông trầm giọng nói. Bọn họ sở dĩ bế quan liên tục cũng không phải là không tham luyến hồng trần, mà vì thọ nguyên không còn nhiều. Bọn họ muốn có thể đột phá cảnh giới trước khi tọa hóa, nếu như có thể kiếm được linh huyết thậm chí là yêu đan của một con Ngũ cấp linh thú thì có thể dùng để đột phá cảnh giới, kéo dài thọ nguyên sắp cạn kiệt.

- Mọi chuyện cũng không đơn giản cho qua được. Hiện giờ các lão tổ đều xuất quan rồi. Hắc Thủy vương thành này rồi cũng đến lúc phải thay đổi nhiều rồi.

Ai có thể nghĩ tới Tam đại thế lực vẫn luôn khẩn trương với nhau lại có thể nói chuyện thân mật đến như vậy.

- Đúng thế! Phách Vương môn này đúng là tai họa, không biết các lão tổ nghĩ sao lại để cho bọn chúng chiếm lấy sơn môn của Kim Mã đường.

Lão già Thần Lang giáo lên tiếng.

- Nghe lão tổ nói thì, viện quân của Mân Côi hoàng triều đã tới rồi, đến lúc đó hẳn là có trò hay để mà xem rồi. Phách Vương môn cũng bị người ta điều tra hết rồi, chỉ ở cao cấp hoàng triều mà cũng dám vươn nanh vuốt tới nơi này, thực sự là quá cuồng vọng rồi.

Lão già Đại Diễn tông phẫn nộ nói.

- Chỉ sợ không phải chỉ là một Phách Vương môn thôi đâu. Các lão tổ thời gian này vẫn liên hệ với nhau, mọi chuyện không hề đơn giản như chúng ta nghĩ. Các người có phát hiện được không, không khí nơi này không giống như lúc trước rồi.

Lão già Phượng Hoàng cốc hỏi.

Hán Vương phủ bị phá nát rồi!

Tin tức này chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã truyền đi khắp cả Hắc Thủy vương thành. Tức là sau Ngụy gia, Hán Vương phủ đã thành thế lực thứ hai bị Tam đại thế lực xóa tên. Nhưng bọn họ cũng biết tinh anh của Hán vương phủ không có bị diệt hết, chí ít là Hán vương Lý Lân còn chưa có bị Tam đại thế lực đánh chết. Ngược lại là đám cao thủ Tiên Thiên đi vào Hắc Thủy tùng lâm của Tam đại thế lực thì bị giết sạch. Tiên Thiên cao thủ cũng đâu có phải là cải trắng. Tổn thất như thế khiến cho sơn môn bọn họ không phải không thể chịu được. Tất nhiên sự nguy hại trong thời gian ngắn thì chưa có, dù sao đám Tiên Thiên chết đi cơ bản đều nằm ở Ngũ phẩm, hoặc thấp hơn, bọn họ đều là trụ cột của Tam đại thế lực. Còn hai vị Bát phẩm trưởng lão bị tổn thất đối với Tam đại thế lực cũng không phải chuyện to tát gì.

Sau khi chuyện ở Hắc Thủy tùng lâm xuất hiện, Tứ đại thế lực quyết tâm phá hủy sơn môn của Hán vương phủ, san bằng tất cả thành bình địa, rồi không hề làm gì nữa. Không khí nơi Hắc Thủy vương thành lại bình lặng tới quỷ dị.

Hoàn cảnh biến hóa của nơi này đã thành đề tài cho mọi người bàn luận. Dù sao những chuyện như này thì mấy trăm năm qua chưa hề xuất hiện trong lịch sử Hắc Thủy vương thành. Căn cứ theo tin tức mà Tam đại thế lực lộ ra thì bọn họ đang điều tra dị biến phát sinh nơi đây, nhưng cho tới giờ trừ việc mật độ linh khí đang gia tăng thì vẫn chưa có gì bất thường xảy ra. Huống hồ chuyện này đối với tu sĩ mà nói, chính là chuyện không thể tốt hơn, ai ai cũng cảm thấy vui mừng, cảm thấy sung sướng.

Về phương diện khác thì, Tam đại thế lực tổn hại nhiều cao thủ như thế, nghĩa là họ cần phải bổ sung, mà thủ đoạn bổ sung nhanh nhất chính là thu nhận tán tu. Tuy tán tu không thể bằng những Tiên Thiên cao thủ đã mất đi, nhưng trong số các đệ tử của Tam đại thế lực cũng có đủ số Tiên Thiên để bù vào. Trong lúc này thì Tam đại thế lực cũng bắt đầu tuyển chọn những người thiên phú tốt nhất trong đám tán tu, nhưng không biết đám tán tu thì đang âm thầm cám ơn Lý Lân vì đã gây ra tổn thất nặng nề như vậy cho Tam đại thế lực. Không chỉ có Tam đại thế lực có hoạt động, cũng cần nhắc tới Phách Vương môn, thế lực lớn thứ tư mới được thành lập, nhưng dối với thế lực bí ẩn này, tuy cũng đứng trong hàng ngũ thế lực lớn nhưng lượng tán tu thu vào cũng không nhiều. Dù sao trong khoảng thời gian này thái độ của ba thế lực kia quá mờ ám, mấy lần Phách vương môn mời yến tiệc, mà không có người của Tam đại thế lực tới dự, điều này khiến cho tán tu cũng ít khi chọn Phách Vương môn. Dù sao không ai dám đảm bảo Tam đại thế lực sẽ không nhằm vào Phách Vương môn. Bởi một khi mà đánh, thì ba đánh một, Phách Vương môn ắt không có phần thắng.

Sơn môn Thần Lang giáo, Long Uy đại tướng quân vẻ mặt tức tối lao vào trong điện.

- Dư trưởng giáo, tại sao ngươi lại giải tán vệ đội mà bản tướng huấn luyện?

Long Uy vừa đến đã chất vấn.

- Long tướng quân, bản tọa cũng hết cách rồi. Tình huống bây giờ khá khẩn trương, không cần phải lãng phí thời gian huấn luyện nữa.

Dư Thương Hải ngẩng đầu lên, vẻ mặt bình tĩnh, có vài phần lãnh đạm.

Sự lãnh đạm này khiến cho Long Uy sửng sốt không thôi, rất nhanh đã hiểu được tâm tư của Dư Thương Hải.

- Dư trưởng giáo, chẳng lẽ ngài là vì chuyện phái Tiên Thiên cao thủ đuổi giết Lý Lân sao? Sự thật đã chứng minh sự lo lắng của ta là hoàn toàn chính xác. Tên Lý Lân này đáng được coi là một đối thủ xứng tầm đấy.

Long Uy cũng không nhận ra trong lời nói của mình có ý như dao đâm vào lòng Dư Thương Hải, dù sao tổn thất đều là hậu bối cao thủ mà hắn bồi dưỡng cho Thần Lang giáo. Trong đó còn hai đứa con trai của hắn, vừa công vừa tư, Dư Thương Hải tức giận cũng là thường tình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.