Chương trước
Chương sau
- Những gì mà Ngao Vô Tình vừa nói thì có thể hiểu Hoàng đạo minh ước có thể coi như một vệ tinh giám sát, có thể thông báo vị trí của kẻ vi phạm cho người đối địch. Loại năng lực này cho dù là vệ tinh gián điệp kiếp trước cũng không thể nào làm được, dù sao vệ tinh cũng không thể nào phân biệt được quan hệ giữa người với người có hòa hợp hay không.

Lý Lân cau mày nghĩ ngợi.

- Hoàng đạo minh ước có thể nói chính là sự phục chế từ Thiên đạo, là sự trừng phạt trực tiếp đối với những kẻ không có nắm thiên phạt trong tay mà thôi. Bản tọa cũng rất ngạc nhiên tại sao Thánh Long Vương có thể tránh được cảm ứng của Thiên đạo, không bị Thiên đạo phát hiện đây?

Ngao Vô Tình cảm nhận được khí tức mà Lý Lân phóng ra ngoài, trên mặt tràn đầy vẻ nghi hoặc khó hiểu.

- Long nữ tiền bối, nếu như từng dò xét thiên đạo, sau đó để lại ấn ký trong thiên đạo thì nó có bảo tồn vĩnh viễn được không?

Lý Lân tò mò hỏi, đây là Hoàng cấp cao thủ nha, rất khó có thể tiếp xúc được, cho nên Lý Lân càng muốn hiểu nhiều thêm.

- Cũng không phải không thể tránh được, dù sao thì thiên đạo quan sát vạn vậ nhưng không thể kỹ lưỡng. Nghe nói Tiên Thiên linh bảo có thể che chắn hoàn toàn khí tức, hoặc là võ đạo vượt qua Võ Tôn, đánh vỡ bình chướng Thần Ma, trở thành Thượng Cổ Ma Thần, như thế có thể vượt qua sự khống chế của Thiên Đạo, bất tử bất diệt, từ nay về sau tiêu dao cả đời.

Ngao Vô Tình nói.

- Tiên Thiên linh bảo? Thần Ma chi cảnh? Hai thứ này chỉ sợ trong thời gian ngắn khó có thể đạt được. Từ lúc Thiên địa khai mở tới nay đã vô vàn năm, những Tiên Thiên linh bảo nổi danh có lẽ đã lạc trong dòng chảy lịch sử rồi. Cho dù còn truyền lại tới bây giờ cũng không phải thứ chúng ta có thể có được. Về phần Thần Ma chi cảnh, thật sự đạt được tới trình độ này thì làm sao phải sợ hãi Thiên Nhân, trực tiếp biến thành thiên hạ vô địch rồi.

Lý Lân cười gượng.

- Có lẽ Thánh Long Vương còn thủ đoạn khác chăng?

Hạc vương lên tiếng.

Ngao Vô Tình lắc lắc đầu nói:

- Trên người Thánh Long Vương xảy ra chuyện gì bản tọa có lẽ đã hiểu được đại thể rồi! Hạc vương, ngươi tạm thời tránh đi, ta có chuyện muốn nói với Hán vương.

Hạc vương khom người hành lễ, sau đó bay về phương xa. Địch nhân trên cơ bản đã xử lý hết, đám cá lọt lưới cũng không có gây nên hậu quả gì, hắn tự nhiên rời đi, Hạc vương vốn tính tình đạm mạc, không có giống cái phần tử ham chiến như Đại Địa Bạo Long Vương kia, Đế Thí Thiên lập nên Vương thú vệ đội hắn cũng không có hứng thú tham gia, cho tới giờ Hạc vương vẫn là kẻ tự do.

- Vương nữ tiền bối có gì dặn dò?

Thần sắc Lý Lân có vẻ không yên, dù sao giờ hắn đang đối mặt với một Hoàng cấp cao thủ chân chính, nếu đối phương muốn gây bất lợi thì chính mình có lợi dụng lực lượng lục mang tinh cũng chạy không nổi.

- Hán vương, có lẽ ngươi cũng có ý tưởng gì đó về chuyện tại sao Thánh Long Vương có thể dấu được Thiên đạo nhỉ? Bản tọa hi vọng ngươi thành thực mà nói ra.

Ngao Vô Tình trầm giọng nói, từ đầu tới cuối, Ngao Vô Tình không hề chào đón hắn. Tuy không giống như Ngao Kim chán ghét nhân loại, nhưng cũng chưa bao giờ tươi cười mà chào đón. Thậm chí Ngao Vô Tình còn ngăn cản Lý Lân và Đế Thí Thiên tiếp xúc nhau nhiều lần. Lần này nàng hỏi Lý Lân cũng chỉ là coi trọng ý tưởng của hắn, hoặc muốn thông qua hắn để chứng minh ý nghĩ của bản thân mình.

- Theo như lời của Vương nữ tiền bối, bản vương đại khái có thể kết luận được một điều, đó là Thánh Long Vương không phải là Hoàng cấp cao thủ chân chính, không biết ta nói như vậy Vương nữ điện hạ thấy sao?

Lý Lân cảm thấy áp lực lớn tựa trái núi, nữ nhân này quá mức cơ trí, đối mặt với nàng ta, khiến cho hắn không thể nào thoải mái được.

- Ngươi quả nhiên cũng cho là như vậy! Ngươi là ân nhân của Đế Thí Thiên, cho nên hẳn là biết rõ về hắn. Căn cứ theo ghi chép của Long tộc ta, Thần Thánh cự long khi ra đời chính là tu vi Hoàng cấp, trưởng thành thậm chí có thể đánh vỡ bình chướng từ Hoàng cấp tới Tôn cấp, trở thành cao thủ tầng cao hơn. Nhưng Đế Thí Thiên chỉ là có chiến lực Hoàng cấp, chứ không phải là tu vi Hoàng cấp, điểm ấy khiến cho bản tọa rất tò mò.

Ngao Vô Tình kể, đây là sự mê hoặc trong lòng nàng. Trên thế giới này chỉ có hai người hiểu về Đế Thí Thiên, một là Lý Lân, hai là nàng. Trừ hai người bọn họ ra thì những kẻ khác chỉ cho rằng Đế Thí Thiên là Thượng Cổ Thần Long nhất mạch, chứ không hiểu rõ được chân tướng về hắn.

- Nếu như Long nữ tiền bối đã hỏi thì bản vương cũng không có giấu nữa. Lúc ta thấy hắn còn là trứng rồng, đang trôi nổi bên trong biển lửa, trên vỏ trứng còn có vết rạn. Lúc ấy Đế Thí Thiên vừa mới thức tỉnh, trên ót có một vết thương khá lớn. Cho nên điều này đã khiến cho tư tưởng của hắn có ảnh hưởng không nhỏ. Lực lượng cũng yếu kém rất nhiều. Trên trứng rồng tuy có vết rạn nhưng không phải thứ Đế Thí Thiên lúc đó có thể phá vỡ được. Cho nên bản vương liền giúp hắn một tay, phá vỡ vỏ trứng cho hắn ra. Nói thực thì Đế Thí Thiên khi vừa mới chui ra ngoài thì đơn thuần tựa như một tờ giấy trắng vậy.

Thần sắc Lý Lân nghiêm túc nói.

- Sau đó hắn xem ký ức của ngươi, rồi biến thành Đế Thí Thiên như hiện tại? Chẳng lẽ Đế Thí Thiên lại biểu hiện ra bản tính của ngươi sao?

Ngao Vô Tình chợt hỏi.

- Sao có thể chứ? Bản vương tuy không ngại giết người, nhưng đâu có cuồng sát tựa như hắn chứ?

Lý Lân lắc đầu phủ nhận, cũng không cần nói nhiều, bởi càng nói thì càng thêm sơ hở.

- Bản tọa tạm thời tin ngươi, nhưng ngươi là nhân loại, hắn là hoàng giả của Hắc Thủy Tùng Lâm chúng ta, hai người các ngươi gần nhau như vậy khiến cho nhiều kẻ lo lắng. Điểm ấy chắc ngươi đủ hiểu được. Nếu như ngươi mưu toan lợi dụng ân nghĩa với Đế Thí Thiên để ép Hắc Thủy Tùng Lâm chúng ta, bản tọa sẽ không để cho ngươi yên đâu.

Ngao Vô Tình cứng rắn nói.

- Long nữ tiền bối thực là quan tâm Đế Thí Thiên a!

Lý Lân cũng không nói gì, ngược lại chỉ hỏi một vấn đề như vậy, trong mắt còn hiện lên nét cười.

- Nói bậy, bản tọa chỉ tận chức trách của Thủ hộ giả mà thôi.

Ngao Vô Tình nghiêm túc nói. Trên mặt nàng được bao phủ bởi một lớp sương, khiến cho Lý Lân không nhìn thấu. Thế nên hắn có nhìn chằm chằm vào nàng ta, đánh giá thế nào cũng không thể nhận rõ được tâm tư hiện tại của nàng ra sao.

- Nhưng ta thấy ánh mắt hắn khi nhìn ngươi có nhiều phần ái mộ! Có lẽ là cảm giác của ta nhầm rồi!

Lý Lân làm bộ không để ý, nhưng thân thể mềm mại của nàng run run lên cũng bị hắn nắm bắt được.

- Ngao Vô Tình a Ngao Vô Tình, tên ngươi là Vô Tình, thật sự ngươi vô tình được không? Chỉ mong là Đế Thí Thiên không làm cho mọi chuyện xấu đí.

Lý Lân thở dài trong lòng, tâm tư của tên đó hắn hiểu, không phải là đồng ý hẳn, mà cũng không phản đối. Dù cho phương pháp của hắn khá là thô bạo, trực tiếp, nhưng lại là con đường hữu hiệu nhất. Một khi thành công thì Đế Thí Thiên đã hoàn toàn nắm chắc được Hắc Thủy Tùng Lâm trong tay.

- Vương nữ điện hạ, nếu như tiên đoán của ta là sự thực thì ta đã tìm được một lỗ hổng trong Hoàng đạo minh ước rồi.

Lý Lân ngẫm nghĩ rồi đột nhiên nói.

- Hử? Biện pháp gì?

Nếu có thể tránh được sự ước thúc đó thì hành động của nàng cũng sẽ không bị bó tay bó chân như trước.

- Nghe nói cao thủ Hoàng cấp có thể ngưng tụ thần hồn thành thực chất, sau đó liệt hồn, tạo thành phân thân. Người đại khái có thể dùng thủ đoạn này để tạo ra một cái phân thân dưới Hoàng cấp trong thức hải, dùng phân thân này để điều khiên thân thể Hoàng cấp. Như vậy thì người đã có một cao thủ thân thể thực lực ở trên Hoàng cấp nhưng cảnh giới lại ở dưới Hoàng cấp. Chỉ cần phân hồn sinh ra bản nguyên tất nhiên sẽ không bị Hoàng đạo Thiên thư phát hiện, cũng có thể tránh được minh ước.

- Ý nghĩ này của ngươi…

Ngao Vô Tình nhíu mày, trong lòng không ngừng cân nhắc đề nghị này của Lý Lân có thể thực hiện được hay không.

- Vương nữ điện hạ, đây là ta nhờ vào những gì mà Thánh Long Vương trải qua mà phát hiện lỗ hổng của minh ước, còn về phần có thể thành công hay không thì không phải ta quyết định được. Còn nữa, Thánh Long Vương biết Long nữ đại nhân thích Hầu Nhi tửu cho nên mới nhờ bản vương mua linh tửu của nhân loại. Bởi có chút vội vàng cho nên bản vương chỉ mới kiếm được mười vò linh tửu tốt nhất, xin Long nữ tiền bối nhận cho.

Lý Lân cười.

- Đế Thí Thiên yêu cầu ngươi sao? Sao hắn biết bản tọa thích linh tửu đây?

Ngao Vô Tình có chút kinh ngạc, chuyện như này ở Hắc Thủy Tùng Lâm được liệt vào dạng cơ mật, mọi người đều biết Ngao Vô Tình thích Linh Hầu nhất tộc, nhưng cụ thể nguyên nhân thì không có rõ, dù sao thì đại nhân vật thường không muốn người khác biết sở thích của mình.

- Ngươi đi hỏi Đế Thí Thiên ấy, bản vương chỉ là hoàn thành việc hắn giao cho mà thôi.

Nói rồi hắn đem mười vò rượu ngon đưa cho Ngao Vô Tình.

Thần sắc nàng ta có vẻ phức tạp, vươn tay nhận rượu nhưng cũng không mở ra, dù sao thì Lý Lân chỉ là một người ngoài mà thôi.

Vù …..!

Một trận tinh phong ập đến, sát khí trên người Đế Thí Thiên đã thu lại, khí chất toàn thân tựa như có thêm một bước tiến hóa mới, vẻ mặt có chút kiên nghị dị thường. Thần sắc Ngao Vô Tình thoáng chút mê mẩn, nhưng khôi phục bình thường rất nhanh. Nàng cũng không hỏi gì hết, tựa như mười vò hảo tửu kia không có tồn tại trong lòng nàng vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.