- Điều này sao có thể?
Ngao Vô Tình càng nhìn càng ngạc nhiên, từ lúc Đế Thí Thiên động thủ tới giờ, khí tức bừa bãi tùy ý, không có ý tứ thu lại. Dựa theo ước thú của Hoàng Đạo Minh Ước, hành vi của Đế Thí Thiên sớm đã phá hủy ước định, không nói Hoàng Đạo Thiên Thư có thể trừng phạt hay không, cho dù các lão già của nhân loại bị kinh động thì không nên trầm mặc như vậy chứ.
- Long Nữ đại nhân, chuyện gì mà kinh ngạc vậy?
Hạc Vương vừa trở về, thấy Ngao Vô Tình nhăn mày thì hỏi.
- Ngươi đã vững chắc ở tu vi nửa bước Hoàng cấp, theo lý thuyết hẳn là có tư cách biết tồn tại của Hoàng Đạo Minh Ước, hành vi này của Đế Thí Thiên đã hoàn toàn xúc động minh ước mới đúng, nhưng bản tọa cảm ứng nửa ngày nhưng không thấy Hoàng Đạo Minh Ước động tĩnh. Giống như là bị người che mắt hoặc là vẫn không thu được khí tức của Đế Thí Thiên vậy. Chuyện này rất bất thường, ngươi nghĩ thế nào?
Thần sắc Ngao Vô Tình cực kỳ khó hiểu, Hoàng Đạo Minh Ước đã tồn tại không phải một ngày hai ngày, mà đó là khế ước cao nhất được ký kết giữa linh thú nhất mạch cùng đế quốc nhân loại. Đương thời thì Đại Thương đế quốc đại biểu cho cả nhân loại, rất có lực ước thúc đối với các cao thủ Hoàng cấp của cá thế lực. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu làm cho Ngao Vô Tình không rời khỏi Long cốc. Dù sao, có một thứ đang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887532/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.