- Điện hạ, thân phận người này rất đáng ngờ, có nên tra xét trước rồi hãy quyết định không?
Dương Cố có chút nghiêm nghị, ánh mắt để vẻ nguy hiểm nhìn Lý Lân. Lão ta căn bản cũng không thể tin được lời Lý Lân nói, bởi thấy thế nào cũng hoang đường vô cùng. Ân oán của Đại Đường và Hắc Lang vô cùng sâu, cho dù là Thác Bạt Hàn nguyện ý thì bên Đại Đường chỉ một Lý Lân là có thể quyết định được hay sao? Hơn nữa chuyện này có thể là một cái bẫy hay không, cái tròng làm tan rã liên minh của Tam đại lang quốc. Nghĩ càng nhiều thì càng thêm kiêng kỵ, ánh mắt nhìn Lý Lân của lão càng thêm bất thiện.
Sắc mặt Lý Lân biến lạnh, đôi mắt hổ nhìn chằm chằm Dương Cố, âm thanh lãnh khốc vang lên:
- Lão già kia, đừng thấy bản hoàng tử cho ngươi mặt mũi mà không biết xấu hổ, nếu để ta cảm nhận được sát cơ của ngươi thêm một lần nữa thì ngươi sau này chỉ có con đường chết thôi đấy.
Khí tức trên người Lý Lân phóng ra, chân khí dâng trào như biển cả khiến cho Dương Cố sợ hết hồn. Mặc dù Dương Cố xuất thân là võ tướng, nhưng ở độ tuổi này đạt được Bát phẩm Võ Tông, tất phải lý giải khá sâu với võ đạo. Hơn nữa nhìn khí tức trên người Lý Lân, Dương Cố chắc chắn cảnh giới của Lý Lân cũng không cao, chí ít còn chưa đạt tới cảnh giới của bản thân. Thế nhưng lượng chân khí trong cơ thể hắn lại khinh khủng mạnh mẽ, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887387/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.