Xe ngựa chậm rãi đi tới. Mấy ngàn người đi theo ở phía sau thậm chí ngay cả một tiếng động cũng không có. Cách thật xa đã có thể nghe được tiếng bánh xe không ngừng rung động.
- Đội quân thật đáng sợ!
Hổ Si thấp giọng nói.
Lý Lân gật đầu một cái. Bất luận kiếp này hay là kiếp trước, Lý Lân cũng chưa từng gặp đội quân nào đáng sợ như vậy. Thực lực của những người này vẫn là thứ yếu. Đáng sợ nhất chính là tư tưởng của những người này coi thường tất cả, lòng cuồng nhiệt vì người thống lĩnh mà không để ý tới chuyện sống chết. Điều này khiến Lý Lân nghĩ tới đại quân tôn giáo cuồng nhiệt trong lịch sự đã được kiếp trước miêu tả. Có lẽ chỉ có đội quân người điên như vậy mới có thể so sánh được với đội quân trước mắt này.
Xe ngựa từ phía xa đi đến, có vẻ bình thản mà hờ hững. Nếu như không phải phía sau còn có một đội quân đáng sợ như vậy đi theo, sợ rằng mọi người đều cho rằng đây là xe ngựa của công tử nhà ai đi dạo chơi ngắm cảnh!
Một tiếng cót két vang lên. Chiếc xe ngựa đột nhiên dừng ở bên cạnh xe ngựa của Lý Lân. Một bàn tay trắng như ngọc vén màn che lên, Một thanh niên từ bên đi ra. Hình dáng của người thanh niên này oai hùng, khí tức trên người ôn hòa như ngọc, khiến người ta dễ dàng cảm giác thân cận. Đôi mắt đối diện với Lý Lân. Chỉ trong nháy mắt như vậy, Lý Lân cảm giác mình dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887355/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.