Bên ngoài rừng tùng Hắc Thủy, tại lãnh địa của Cuồng Bạo Tê Ngưu Vương. Một bóng người màu xám xuất hiện tại chỗ cao nhất của Thạch Lâm. Đó chính lão già thần bí đã ra tay với ngọn núi mà Lý Lân ẩn thân.
Lão già dùng thần niệm quét về bốn phía. Đột nhiên lão duỗi cánh tay phải khô gầy ra hóa thành một cự chưởng đập nát một hòn đá lớn cách đó trăm mét, bắt được một con Cuồng Bạo Tê Ngưu cực lớn cao mười mấy mét đang ngủ đông dưới hòn đá lớn. Đó chính là Cuồng Bạo Tê Ngưu Vương vô cùng cường đại ở trước mặt Lý Lân. Nhưng ở trước mặt lão già áo xám lại chẳng khác gì con giun con dế.
- A! Ngươi là người nào? Lẽ nào ngươi đã quên minh ước chí tôn sao? Thực lực như ngươi lại dám tiến vào rừng tùng Hắc Thủy! Ngươi muốn nhân loại và linh thú khai chiến sao?
Cuồng Bạo Tê Ngưu Vương gào thét, cũng không hề sợ hãi trước kẻ địch có thực lực cường đại. Bởi vì sau lưng còn có Vương thú đỉnh phong và linh thú Hoàng cấp chống đỡ, Cuồng Bạo Tê Ngưu Vương mới có thể an toàn ở tại nơi cách cửa ải do bốn thế lực tạo thành không xa.
Hiện tại toàn bộ đại lục là thiên hạ của nhân loại, nhưng không có nghĩa là linh thú có thể bị loài người tùy ý xem thường. Huống gì thế lực của thế giới loài người chia năm xẻ bảy, mỗi bên đều không ngừng hỗn chiến.
Linh thú lại tương đối đoàn kết. Điều này khiến cho hai bên duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-thai-tu/1887349/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.