Khi Lục Vi Tầm tỉnh lại, Từ Tấn đang chống tay lên đầu, tựa vào đầu giường nhắm mắt nghỉ ngơi, nhận ra người nọ tỉnh dậy, y liền lập tức mở mắt ra.
"Thế nào rồi, vết thương còn đau không? Có muốn trẫm mời thái y đến xem cho ngươi một chút không?"
Lục Vi Tầm nhìn vẻ mặt lo lắng của tiểu hoàng đế, cười yếu ớt rồi lắc đầu chống đỡ thân thể ngồi dậy. Từ Tấn vươn tay giúp hắn, "Trẫm sai người đi nấu cháo ngọt rồi, ăn trước đi rồi uống thuốc, ấm dạ dày."
Lục Vi Tầm không nói chuyện, chỉ gật đầu, hiếm khi có thể nhìn thấy dáng vẻ an phận của người này, Từ Tấn gọi cung nữ múc một bát cháo tới, tự mình đút cho hắn.
"Hoàng thượng..." Cung nữ này cũng là lần đầu tiền thấy Hoàng đế phục vụ người khác, Từ Tấn liếc nàng một cái, từng muỗng từng muỗng đưa tới bên miệng Lục Vi Tầm, nhiếp chính vương vô cùng hưởng thụ, ngoan ngoãn há miệng ăn cháo.
Ăn xong, Từ Tấn lại mang thuốc ấm nóng vừa mới sắc xong đến, Lục Vi Tầm nhận lấy uống một hớp, mắt không chớp mày không động. Cung nữ theo lẽ thường đưa tới một viên kẹo mật ong ngọt ngào, Từ Tấn bóc một viên đưa tới trước mặt Lục Vi Tầm, hắn liền đẩy ngược trở về, "Bệ hạ ăn đi."
Từ Tấn hừ một tiếng, vừa nhai kẹo vừa phất tay cho cung nữ lui xuống. Từ trước đến giờ Từ Tấn không phải là kiểu quý nhân yếu ớt uống thuốc xong liền đòi kẹo ngọt, nhưng nếu như là kẹo mà Lục Vi Tầm đưa đến bên môi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tan-tra-lai-ao-hoa/1077522/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.