Sau khi Lục Vi Tầm rời khỏi cung, Phương Dự ngay lập tức chạy tới đỡ hắn vào xe ngựa, trên mặt của hắn không còn chút huyết sắc, xé một tầng áo mỏng cuối cùng trên người, nhưng mà dường như vải vóc cùng máu thịt ở sau lưng đã hòa lại thành một thể, bàn tay Phương Dự giúp hắn cởi đồ cũng trở nên run rẩy không thôi, "Vương gia, chúng ta hồi phủ trước, mời đại phu đến một chuyến xem đi."
"Không được... Bổn vương không có thời gian, nếu như Từ Di phát hiện hôm nay trên triều bệ hạ cố ý che chở bổn vương, thì tất thảy những gì bổn vương làm đều không còn tác dụng nữa." Lục Vi Tầm cắn răng dùng sức lột mảnh vải dính vào trên vết thương ra, đau đến mức khiến cho hắn phải hít vào một hơi lạnh, hẳn thở dốc, vươn tay vào trong góc muốn tìm lọ thuốc trong cái hộp gỗ.
Phương Dự ngăn hắn lại, "Vương gia, thứ này sẽ lấy mạng của ngài mất!"
"Nếu bổn vương đã mang theo thuốc tới đây, thì có nghĩa là bổn vương đã có chuẩn bị kĩ càng, không chết được."
Phương Dự nhìn chủ tử nhà mình, biết rằng Lục Vi Tầm nhẫn tâm, không chỉ ác với người khác mà còn ác với chính bản thân mình đến mức phẫn nộ. Thế nhưng Phương Dự vẫn mở nắp lọ thuốc ra, rắc bột thuốc lên vết thương lớn trên lưng Lục Vi Tầm, sau đó vứt nó sang một bên, cắn răng đi ra ngoài đánh xe ngựa chạy một mạch đến Tuyên Vũ môn, bên trong buồng xe truyền tới từng trận hít thở ẩn nhẫn cùng với tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tan-tra-lai-ao-hoa/1077521/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.