Trên đường trở về, Lâm Hiểu Quân ngồi ở bên cạnh Diệp Thiên, trầm mặc như có tâm sự gì đó. Bình thường lúc cô không nói lời nào cũng yên lặng giống như thế này, có hơi ngẩn ngơ cho nên Diệp Thiên cũng không mấy chú ý.
Chu Lạc Khiết đợi suốt ở nhà, khi nghe thấy tiếng xe trở về thì từ trong phòng đi ra, Lâm Hiểu Quân liếc mắt nhìn Chu Lạc Khiết, rồi nói với Diệp Thiên: "Em có hơi mệt, đi nghỉ trước đây." Nói xong thì lên lầu.
Diệp Thiên nói với Chu Lạc Khiết: "Tôi đã nói chuyện ổn thỏa với Thôi Trí Uyên, nhất định cô phải bắt Nhất Minh sau này đàng hoàng một chút."
Chu Lạc Khiết giống như thở phào một hơi: "Cám ơn."
Diệp Thiên nhìn cô không nói gì rồi bước lên lầu.
Đột nhiên, Chu Lạc Khiết ở phía sau gọi hắn lại: "Diệp Thiên..."
Diệp Thiên dừng bước dừng bước nhưng không quay đầu lại.
Trong phòng khách trống trải, giọng nói của cô từ phía sau vọng đến có hơi cô đơn: "Diệp Thiên, sự tuyệt tình của anh làm cho tôi rất thất vọng, nhưng mà, bây giờ nghĩ lại, chuyện này đối với anh với tôi mà nói thật ra lại là chuyện tốt, ít ra có một ngày khi chúng ta đối địch thì cũng sẽ không nương tay với đối phương."
Sự khác thường trong câu nói của cô khiến Diệp Thiên cau mày khó chịu: "Cô muốn nói cái gì?"
"Không, chỉ có hơi cảm khái, anh lên đi, cô ấy đang đợi anh."
"Không còn sớm nữa, cô không ngủ?"
"Anh đi trước đi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tac-anh-nang/2394983/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.