Đêm hôm đó, Chu Lạc Khiết sốt cao không gượng dậy nổi, nằm trên giường suốt hai ngày, gần như trước đây cô chưa từng bệnh nặng như vậy, cơ thể và tinh thần đều uể oải vô cùng. Người sốt ruột nhất chính là Chu Nhất Minh, bởi vì tính lỗ mãng và thiếu hiểu biết của cậu mới khiến cho chị mình sống trong tình trạng như hiện giờ, cho nên hai năm nay cậu hận không thể tự mình thay chị gánh chịu tất cả mọi đau khổ, cảm thấy vừa tự trách vừa đau lòng.
Trong thời gian Chu Lạc Khiết ngã bệnh Thiệu Nhiên Nhiên có đến thăm cô mấy lần, mỗi lần đều trùng hợp có Chu Nhất Minh ở đó. Mặc dù Chu Lạc Khiết bị sốt nhưng cô vẫn chưa phát bệnh đến hồ đồ cho nên khi cô nhìn thấy cử chỉ tình tứ đầu mày cuối mắt giữa Chu Nhất Minh và Thiệu Nhiên Nhiên đã cảm giác sợ đến run người. Ngay cả cô còn nhận ra đừng nói chi đến người nhạy bén đa nghi như Diệp Thiên, nếu như để hắn bắt gặp e rằng em cô không bị giết chết cũng bị lột da, vậy mà Chu Nhất Minh và Thiệu Nhiên Nhiên cứ như hai kẻ bịt tai trộm chuông cho rằng mọi chuyện giữa hai người được che giấu kín như bưng. Chu Lạc Khiết muốn tìm cơ hội nói rõ với Chu Nhất Minh, tránh cho cậu tự hại chết mình lúc nào không hay!
Chạng vạng tối hôm đó, Chu Lạc Khiết tỉnh lại, cảm thấy trên người không còn khó chịu nữa nên trở mình xuống giường, lúc này đang là mùa xuân, tính ra thì đây đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-tac-anh-nang/2394901/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.