Tam sinh tam thế bộ sinh liên
Tác giả: Đường Thất
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Quyển 3: Ngàn kiếp dưới chân
Chương 37.1
Đêm ở Cô Dao rất yên tĩnh. Gió đêm giống như một con chim không biết đường, bay bậy bay bạ xông vào trong động phủ này, nơi cánh chim đi qua, để lại sự u ám của đêm xuân và hương thơm của hoa trên núi.
Động phủ này dài mà sâu, đỉnh động khảm rất nhiều vỏ sò, khép lại hơn một nửa chỉ còn lác đác vài cái mở ra, để lộ minh châu nằm ở giữa, để cho không gian rộng lớn này có một chút ánh sáng yếu ớt.
Dưới ánh sáng mờ nhạt, điều khiến người ta chú ý nhất trong động chính là cái lò tử kim đan ở giữa. Trong bóng tối của phòng luyện đan đặt một chiếc giường màu trắng được chạm trổ tinh xảo. Tổ Thị nằm nghiêng trên giường, một cánh tay trắng như tuyết gối lên mặt. Đang ngủ say thì nàng mơ thấy một giấc mơ.
Giấc mơ kia cũng vào một đêm. Trên trời không có trăng, lại có ánh sáng, nhưng ánh sáng kia rất thưa thớt, chỉ có thể để nàng nhìn thấy không gian trong vòng một tấc vuông.
Nàng ngồi trên một chiếc giường thấp. Chiếc giường dài và rộng rãi, bên cạnh là một cửa sổ hình mặt trăng. Ngoài cửa sổ trồng một cây lê, lá tươi tốt, giống như một gốc cây tuyết dựa vào cửa sổ. Có một cành hoa lê nghiêng ra, thò vào trong cửa sổ, mang theo vào một mùi thơm. Màn đêm vườn tối, cảnh vật rất đẹp. Nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-sinh-tam-the-bo-sinh-lien/3698519/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.