Nhìn ngắm Lạc Yên, Tử Thiên đã không thể kiềm lòng mà thích nàng. Vì nàng đẹp, trong sáng, khác biệt hẳn với các nữ nhân khác. Nhưng, nếu như chàng biết về lời nguyền quái ác kia, liệu, chàng có còn muốn tiếp tục mối lương duyên này không? Cả về Vong đan mà Nam Đông Hải Thần đã cho nàng uống, liệu hai người có thể có kết cục tốt đẹp?
Tử Thiên là người hiểu rõ đạo lý, nhưng về chuyện lời nguyền, chàng lại không hề hay biết, vì người trên Thiên giới, mỗi khi nhắc đến nó đều cảm thấy run sợ, họ cũng ít khi tiếp xúc cô nam quả nữ với nhau.
Ba canh giờ sau, khi đã ngủ dậy, Lạc Yên đã thấy Tử Thiên vẫn đang ngồi cạnh, nhìn nàng chằm chằm, môi mỉm cười:
- Tử Thiên sư huynh, Tử Thiên sư huynh, sao huynh cứ nhìn muội chằm chằm thế?
- À, không có gì, chỉ là muội ngủ hơi lâu, nên ta hơi sốt ruột.
- Muội xin lỗi, muội cũng không ngờ mình ngủ lâu như thế.
Cả hai liền cười với nhau, rồi Tử Thiên tiến lại gần Lạc Yên một chút, ánh mắt hai người chạm nhau:
- Lạc Yên, nếu bây giờ có một nam nhân nói thích muội, muội sẽ làm gì?
- Thích sao? Nếu như người đó tốt với muội, thì muội sẽ thích người đó.
- Chỉ đơn thuần như vậy thôi sao? Vậy đối với muội, cứ một người đối tốt với muội, là muội sẽ thích sao?
- Đúng thế.
Tử Thiên im lặng, không ngờ trong suy nghĩ của Lạc Yên, tình cảm đối với nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-sinh-ai-mo/2552531/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.