Lạc Yên trở về Trường Lưu điện với tâm trạng rất vui, vừa nhìn thấy Tử Thiên, đã vội chạy đến ôm lấy chàng:
- Tử Thiên sư huynh, muội nhớ huynh lắm!
Hành động ấy của Lạc Yên chỉ đơn thuần là do bộc phát, nhưng đối với Tử Thiên, nó lại là cái ôm đặc biệt nhất. Tử Thiên đỏ mặt, tay cũng dần đưa lên ôm lấy Lạc Yên. Rồi chàng hỏi tại sao Lạc Yên lại vui thế? Nàng dẫn Tử Thiên vào trong và kể tất cả mọi chuyện xảy ra ở yến tiệc:
- Huynh biết không, ở Ma giới có một vị sư huynh cũng rất là tốt với muội, còn dẫn muội đi xem rừng hoa ở bên bờ sông U Minh, muội rất thích huynh ấy, muội còn hái những bông hoa đẹp nhất về cho huynh này.
- Muội thích hắn ta sao? Nói ta biết, hắn là ai?
- Huynh ấy tên Tứ Ca, huynh ấy đẹp lắm, lại còn tốt bụng nữa, huynh ấy đã hứa sẽ dẫn muội đi chơi một lần nữa.
- Cái gì, đẹp sao? Vậy muội nói ta biết, ta có đẹp không?
- Có chứ, huynh là người đẹp nhất mà ta từng biết luôn á, là Tử Thiên sư huynh tốt nhất không ai có thể thay thế được.
Mới chỉ một Tứ Ca thôi mà Tử Thiên đã ghen tới như vậy rồi, sau này, nếu nhiều hơn thế, chàng phải chống chọi sao đây? Nhưng có câu nói của Lạc Yên đã có thể xoa dịu cơn giận của Tử Thiên rồi, cũng khẳng định được rằng, trong lòng của Lạc Yên, Tử Thiên quan trọng tới như thế nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-sinh-ai-mo/2552529/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.