Thời gian trôi dần đến mười lăm tháng sau, ngày 15 tháng 8.
Lúc này, cũng không còn lễ hội gì, nó chỉ là một ngày bình thường như thường lệ
Sự khác biệt duy nhất đối với tôi, chính là được Như Kinh đi nghe Chu Du dạy chửi.
Nói là giảng dạy, thật ra càng giống như là họp mặt mọi người cùng nhau thương nghị tình huống quân sự. Có lẽ lúc trước Chu Du sẽ giảng dạy cho bọn họ một ít binh pháp linh tinh, nhưng ít nhất lần này thêm tôi tham dự. Hơn nữa sau khi tôi đi vào, phát hiện bên cạnh Chu Du còn có Tôn Sách đang ngồi.
“Lấy đâu ra tên tiểu tử nhỏ này, nơi này không có chuyện của ngươi”. Âm thanh này hình như là lúc chân trước của tôi vừa bước vào doanh trướng này vang lên.
Ngẩng đầu muốn tìm xác nhận, quả nhiên là có một khuôn mặt già thổi râu trừng mắt với tôi.
“Trình tướng quân, là ta bảo hắn tới.” Là âm thanh không quấy nhiễu của Chu Du.
“Trình Phổ?” Bởi vì hắn họ Trình, tuổi nhìn cũng hơi lớn, tôi trong lúc nhất thời liền nghĩ đến cái tên này, theo bản năng khẽ gọi ra.
“Danh húy Trình lão tướng quân đâu có thể tùy ý xưng hô.” Lữ Mông ở một bên nghe thấy, cứ như vậy nạt tôi.
Tôi nghĩ hắn hẳn là đang giúp tôi, xem ra tôi tự cho là nhẹ giọng lại bị tất cả mọi người nghe ra.
Xem ra, hắn quả nhiên là Trình Phổ trong lịch sử không hợp với Chu Du, đã như thế, vậy tôi cũng không muốn để Chu Du khó xử, lúc này mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-nhu-tinh-dan-vi-quan-co/228374/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.