Editor: Táo
Vài ngày sau khi biết tin Hoa Đà qua đời, Tào Tháo nói muốn dẫn tôi cùng Quách Dịch đi đến một nơi khác để tĩnh dưỡng.
“Ngươi sẽ thích nơi đó.” Tào Tháo nói với tôi như vậy.
Nhưng nơi đó đến cho đến cùng là nơi nào, hắn lại không chịu nói cho tôi biết rõ.
Mãi cho đến khi xe ngựa dừng lại một con đường, tôi được Kỳ Nguyệt cùng tiểu Quách Dịch dìu xuống đất, mới nghe được tiếng Tào Tháo nói với Quách Dịch: “Dịch Nhi, ngươi nói cho mẫu thân ngươi nghe, đây là nơi nào?”
“Vâng..” Bên tai giọng nói Quách Dịch hơi mang vẻ suy tư, nghĩ ngợi một hồi: “Thư, viện, Dĩnh, Xuyên?”.
Tiếp theo là tiếng vỗ tay của Tào Tháo: “Rất tốt, quả nhiên là nhi tử của Phụng Hiếu!”
Trong lòng tôi cười khổ, nghĩ đến Tào Tháo ngài cũng không phải không biết đây thật ra là hài tử của Điêu Thuyền và Quan Vũ.
Nhưng… Thư viện Dĩnh Xuyên?
“Nơi này… Đây chính là nơi Phụng Hiếu học tập?” Tôi hoàn toàn không ngờ Tào Tháo lại dẫn tôi đến nơi này.
“Đúng vậy. Hơn nữa ta đã sai người dọn dẹp xong căn phòng năm đó của Phụng Hiếu cho các ngươi ở. Dịch Nhi cũng có thể ở đây nghe các tiên sinh giảng bài.”
Giờ phút này, trong lòng tôi trong nháy mắt dấy lên lòng biết ơn tràn đầy đối với Tào Tháo.
“Tào công, Ôn Nhiễm thật sự rất cảm tạ…”
“Ha ha” Tào Tháo ngắt lời tôi, hời hợt nói: “Ngươi biết ta muốn cảm tạ gì mà?”
Vào thư viện, tôi được dắt đến căn phòng trong truyền thuyết Quách Gia từng ở. Còn chưa bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-nhu-tinh-dan-vi-quan-co/1042019/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.