Editor: Táo
“Tóm lại nàng đang lo lắng chuyện gì sao? Vẫn là…”. Chàng lại không nói lời vế sau ra.
Tôi nghe xong, cho dù là muốn nói gì cũng không nói nên lời. Rất nhiều cảm xúc, lo lắng, sợ hãi, bất lực, phẫn nộ, nhưng tôi không thể nói với chàng ấy!
“Đúng vậy…” Chàng bỗng nhiên thở dài một tiếng, nắm lấy tay tôi, vuốt ve lòng bàn tay tôi: “Cũng không sai biệt lắm rồi!”
Tôi ngẩn ra. Chàng đang nói về chuyện gì vậy?
Ai ngờ, chàng lại nói tiếp: “Ôn Nhiễm… Hứa với ta đi. Ta đây cũng có một điều kiện, nàng đáp ứng, thì ta sẽ cho nàng đi theo ta.”
Tôi vội vàng gật đầu, gạt những giọt nước mắt kia ra một bên: “Tất nhiên! Bất kể là điều kiện nào, thiếp cũng có thể đồng ý!”
“Vậy nàng ngàn lần vạn lần không được hủy giao ước này”. Tay chàng khẽ vuốt ve gò má tôi, rõ ràng cắn từng chữ từng chút từng chút một truyền vào tai tôi.
“Nếu ta chết, nàng có thể buồn một lúc, nhưng không được buồn quá lâu. Nàng sẽ sống tốt hơn, được chứ?”
Tôi nghe rồi. Tôi nghe rõ ràng như vậy, chàng muốn tôi hứa…
Hóa ra… Thì ra là như vậy…
Mặc dù tôi không muốn khóc trước mặt chàng như vậy, nhưng nước mắt cứ như vỡ đê thế nào cũng không ngăn lại nổi.
“Quách Gia…” Tôi ghé vào vai chàng, hung hăng làm càn mà khóc nức nở lên.
Tôi cũng cảm thấy chàng càng ôm chặt tôi.
“Nàng có thể đồng ý với ta?”
Làm sao tôi có thể trả lời chàng, làm sao tôi có thể trả lời chàng đây?
“Vậy coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-nhu-tinh-dan-vi-quan-co/1042013/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.