Về đến triều, Khương Duy được Hậu Chúa vời vào bảo :- Khanh đi chinh chiến quá lâu, trẫm nhớ nên triệu về chớ không có việc chi .Khương Duy tâu :- Công đã gần thành mà phải bỏ, hẳn là kế phản gián của Ðặng Ngãi đây .Hậu Chúa lại bảo :- Vậy khanh trở lại Hớn Trung, chờ dịp khác, đâu có muộn .Khương Duy thở dài rồi lui ra.Nói về bên Ngụy, việc triều chính đều do Tư Mã Chiêu quyết định, Tào Mạo chỉ ngồi bù nhìn mà thôi.Bữa nọ, Tư Mã Chiêu đem gươm lên điện.Tào Mạo lật đật nghinh tiếp.Các quan tâu :- Ðại Tướng Quân công đức như núi đáng gia phong Tấn Công và ban Cửu Tích.Tào Mạo chưa biết nói gì thì Tư Mã Chiêu hỏi :- Cha con tôi đều có công lớn với triều đình, phong Tần Công có quá đáng hay sao ?Tào Mạo nói :- Ðó là việc xứng đáng .Tư Mã Chiêu cười rồi ra về.Về cung Tào Mạo gọi Vương Trầm , Vương Kinh và Vương Nghiệp vào khóc mà rằng :- Tư Mã Chiêu định soán nghịch. Các khanh có kế gì giúp trẫm không ?Vương Kinh khuyên hãy rán nhẫn nhịn chờ cơ hội .Tào Mạo nói :- Nhịn quá rồi. Các khanh không giúp Trẫm thì Trẫm hành động một mình .Vương Nghiệp và đồng bọn lui ra .Vương Nghiệp nói :- Nhà Vua nhất quyết hành động. Ta nên mau báo cho Tư Mã Công hay kẻo bị vạ lây ?Hai người kia không chịu, Vương Nghiệp liền đi báo một mình.Còn Tào Mạo tức thời sai hộ vệ Quan Tiêu Bá điều động được hai trăm túc vệ binh phất cờ kéo ra khỏi hậu cung.Vương Kinh quì tâu :-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-dien-nghia/2571830/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.