Khổng Minh đi thẳng về Thành Ðô ra mắt Hậu Chúa, tâu rằng :- Tôi đang đại thắng quân Ngụy, cố chiếm Trường An , nay bệ hạ đòi tôi về triều có việc chi ?Hậu Chúa nói :- Lâu ngày tướng phụ xa cách, ta nhớ nên thành về đây thăm hỏi .Khổng Minh tâu :- Việc này ắt có gian thần dèm pha mà sanh biến, chớ chẳng phải do bệ hạ ?Hậu Chúa nghe nói làm thinh.Khổng Minh tâu tiếp :- Tôi mang lời Tiên đế phú thác rất trọng. Nếu nay trong triều có gian thần thì làm sao dẹp giặc cho được.Hậu Chúa nói :- Trẫm nghe lời hoạn quan, nay ăn năn đã muộn !Khổng Minh bèn tra hỏi hoạn quan, mới hay Cẩn An đã phản phúc, rồi bỏ trốn đầu Ngụy .Khổng Minh cả giận đuổi hết bọn hoạn quan, rồi kêu Trương Huyện và Phí Vĩ mà trách :- Các ông ở lại triều mà không can gián bệ hạ để hư cả việc lớn ?Sau đó, Khổng Minh bái biệt Hậu chúa, trở lại Hớn Trung lo việc phạt Ngụy.Về đến nơi Khổng Minh bèn chia quân thành hai đạo, một đạo nơi Hớn Trung, một đạo kéo đi. .Cứ ba tháng đổi binh một lần .Nói về Ngụy chúa được tin Khổng Minh lại kéo ra Kỳ Sơn thì cả sợ bèn kêu Tư Mã Ý mà nói :- Tào Chơn đã chết, Khổng Minh lại kéo binh ra Kỳ Sơn ; vậy khanh phải thống lãnh đại binh cự địch .Tư Mã Ý vâng lệnh, dẫn đại binh ra đi.Ðến Trường An thì có tin báo, Khổng Minh xuất binh nhắm Kỳ Sơn tấn phát. Tiền bộ tiên phong là Vương Bình, Trương Ngưng tới ngả Trần Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-dien-nghia/2571807/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.