Khi ấy chư tướng thấy Khổng Minh không chịu rượt theo tức tối lắm.Khổng Minh nói :- Nếu ta rượt theo ắt sa kế . Nay cứ để chúng tự do ra về, rồi ta theo đường Tà Cốc mà lấy Kỳ Sơn thì chúng khôngbiết đâu mà đỡ. Như thế có lợi hơn không ?Chư tướng lại hỏi :- Muốn lấy Trường An thì thiếu gì đường, tại sao lại cứ phải nhắm Kỳ Sơn .Khổng Minh cười :- Kỳ Sơn là địa đầu của Trường An. Quân ở Lũng Tây muốn đến đều phải qua ngả đó. Chỗ ấy, trước có sông Vị , sau Có Tà Cốc, ra bên tả, vào bên hữu , hai bên đều phục binh được. Thật là chỗ dụng võ. Chiếm được nơi ấy là có địa lợi .Sau đó, Khổng Minh sai Ngụy Diên, Trương Ngưng, Ðổ Quỳnh, Trần Thức cùng đem binh ra Tà Cốc , rồi tự mình cầm đại binh, với Quan Hưng và Liêu Hóa làm Tiên phong kéo tới.Còn Tào Chơn trở về được bằng an.Tư Mã Ý nói :- Khổng Minh không rượt theo ắt là y có mưu gì .Tào Chơn nói :- Chắc chúng thiếu lương thực vì mưa ròng rã.Tư Mã Ý thưa :- Tôi liệu binh Thục nội trong mười ngày sẽ đến đây. Vậy Ðô Ðốc và tôi phải đồn trú tại Tà Cốc và Cơ Cốc .Nói về Ngụy Diên, Trần Thức, Trương Ngưng, Ðổ Quỳnh cùng kéo quân đi, bỗng có Ðặng Chi đến nói :- Thừa Tướng nói nếu qua ngả Cơ Cốc thì phải coi chừng phục binh của Ngụy.Trần Thức nói :- Thừa Tướng sao đa nghi vậy. Binh Ngụy lo rút về chưa rồi, sức đâu mà đến đó.Ðặng Chi nói :- Thừa Tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quoc-dien-nghia/2571805/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.