Không thể ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy.
Dường như ai nấy đều tận lực lãng quên án mạng của Hoa Phi và Linh Phi.
Vẫn điều tra, nhưng không tra được cái gì.
Về phần Hách Liên Bá Thiên, giống như hiểu được điều gì, không nhắc nhở, không thúc giục, không hỏi han, dường như cũng muốn kéo dài chuyện này.
Hắn và Khinh Tuyết, lại khôi phục mối quan hệ chỉ có thể xác không liên quan đến tâm hồn.
Có điều, chỉ hai người mới hiểu được, muốn trở lại như trước kia là điều vô vọng.
Tuy bọn họ trở nên khách sáo ngoài mặt, nhưng sự khách sáo bề mặt này không đủ để ngụy trang cho những xúc cảm xuồng nhiệt.
Trước kia, bọn họ thật sự không có tình cảm, chỉ đơn thuần là trò chơitình dục giữa một người đàn ông và một người phụ nữ. Khoảng thời gianchờ Lâu Cương Nghị đến, mọi chuyện trở nên bình lặng, không phát sinhthêm bất cứ chuyện gì, nhưng Khinh Tuyết lại luôn có cảm giác, đây là sự lặng im trước cơn bão.
Sau khi ăn tối, nàng chậm rãi đi tới Minh Dương Cung, tà dương đỏ ốichiếu lên người nàng, lại như tanh mùi máu, khiến nàng nhìn qua có phầnhiu quạnh.
Hách Liên Bá Thiên vẫn đang xử lý chính sự, tấu chương xếp chồng trên bàn.
Có lẽ, làm một Hoàng đế thì dễ, nhưng làm một Hoàng đế tốt lại rất khó.Mà Hách Liên Bá Thiên có dã tâm, hắn chỉ nguyện trở thành một hoàng đếtốt, thế nên lao lực là chuyện không tránh được.
Chậm rãi đi tới trước bàn, tim thầm nhói đau theo mỗi bước chân.
Hắn nói nàng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538600/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.