Khinh Tuyết dứt lời, quả nhiên là nhắm hai mắt lại, giống như ngủ.
Nhưng có hắn ngồi bên cạnh, nàng làm sao mà ngủ được chứ?
Nhưng nếu không ngủ, giờ phút này nàng thật sự không biết phải đối mặtvới hắn thế nào, chỉ cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Phải đeo mặt nạ đối diệnvới hắn, là việc khiến nàng mệt mỏi đến mức nào chứ.
Nàng của trước kia, có thể vô tâm không phế, bởi vì chỉ một lòng một dạ báo thù cho mẫu thân, giờ phút này đã hoàn toàn khác xưa
Hách Liên Bá Thiên chỉ lặng yên ngồi bên cạnh nàng, nhìn nàng, hoàn toàn không nói tiếng nào.
Đáng lẽ nghe nàng nói thế hắn phải cảm thấy tức giận, nhưng hắn pháthiện, nhìn nàng thế này, rõ ràng là đang rất khổ sở, đang rất đau đớn,nhưng lại cố tình không biểu hiện ra, ngược lại còn gắng nở nụ cười.
Nàng không biết, nàng cười như thế thật sự rất khó coi.
Hắn nhìn chỉ cảm thấy đau lòng.
Có phẫn nộ thế nào cũng không biểu lộ ra được.
Hắn chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ có một ngày, bản thân biết đau lòng, cũng biết không đành lòng.
Nhưng nữ tử này, đã thật sự tác động đến trái tim hắn.
Hắn đưa tay kéo bàn tay mềm mại mà lòng luôn nhung nhớ.
Nhưng Khinh Tuyết lại dùng sức rụt tay lại.
Hắn không thô bạo giữ tay nàng, ngược lại còn nhẹ nhàng buông ra, taynàng nhanh chóng lui vào bên trong chăn, giờ phút này, hắn không muốnmiễn cưỡng nàng.
Cả hắn và nàng, đều cần tĩnh lặng nghiêm túc, suy nghĩ nghiêm túc một chút.
Hắn hiểu được, Khinh Tuyết không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538599/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.