Trong ngự thư phòng, mùi đàn hương thoang thoảng đâu đây.
Khinh Tuyết ngồi ngay ngắn trước bàn, im lặng mài mực.
Hách Liên Bá Thiên phê duyệt tấu chương.
Tuy hắn nói để nàng tự nguyện, muốn đến lúc nào thì đến, không đến cũngđược, nhưng nếu nàng không đến lúc nào, hắn sẽ nảy sinh nghi ngờ lúcđấy, đã vậy thì thỏa mãn yêu cầu của hắn thôi.
Bàn tay trắng nõn của nàng chậm rãi mài thỏi mực nhỏ theo hình tròn, hắc bạch giao nhau, khiến cánh tay nàng càng thêm trắng mịn nuột nà.
Hắn phát hiện, khi có nàng ở bên cạnh, hắn có thể phê duyệt tấu chươngtrong trạng thái an tâm. Hơn nữa việc phê duyệt tấu chương cũng khôngcòn nhàm chán như trước, trước kia thực sự chỉ có phê duyệt và phêduyệt, buồn chán không chút thú vị, thậm chí có chút chán nản.
Nhưng lúc này, tâm tình của hắn trở nên hào hứng hơn rất nhiều.
Đưa vào mũi là hương thơm của mực lẫn với mùi đàn hương, ngoài ra còn có hương hoa quế thoang thoảng từ người nàng, tạo thành một hỗn hợp khiếnngười ta mê muội.
Hắn bình tĩnh xử lý tấu chương một cách nghiêm túc.
Khinh Tuyết phát hiện ra, có lẽ Hách Liên Bá Thiên không phải trượng phu tốt, nhưng hắn thật sự là một quân vương tốt, nhìn dáng vẻ nghiêm túccủa hắn, nàng cảm thấy thật vui mừng.
Nhất quốc chi quân nên là như thế.
Giờ phút này, nàng tha thứ cho hắn.
Có lẽ, không phải hắn không tốt, cũng không phải nàng không tốt, mà là do thân phận của hai người không tốt.
Nàng chậm rãi đứng lên, kéo tà váy, nhấc chén trà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538596/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.