Thời điểm Hách Liên Bá Thiên tới nơi, chỉ kịp nhìn thấy cảnh tượng nhân nhiyêu kiều của hắn ngất trên đất, sắc mặt tái nhợt, thân thể mềm oặt, máume be bét toàn thân.
Cách nàng không xa là xác một con gấu đen cực lớn.
Khoảnh khắc đấy, Hách Liên Bá Thiên chỉ cảm thấy bản thân như ngừng thở vì sợ.
Hắn rất sợ.
Đúng vậy, một kẻ luôn không quan tâm tới nữ nhân như hắn, thế nhưng lại sợ hãi.
Hắn sợ rằng nàng đã không còn thở.
“Tuyết Nhi…” Thanh âm của hắn bình tĩnh, nhẹ nhàng gọi nàng, nhưng chính bản thân hắn cũng chưa phát giác ra, trong thanh âm đó, có sự nghẹnngào, nghẹn ngào sâu sắc, dường như một khắc kia, đã vét sạch trái timhắn.
“Tuyết Nhi!” Hắn lại rống lên.
Tiếng rống giận dữ, vang lên bên cạnh nàng, hắn nâng nàng lên, ôm vào trong lòng.
Gương mặt khuynh thành giờ bị máu vấy lên, khiến người khác không thểnhìn rõ đường nét gương mặt nàng, đôi mắt xinh đẹp long lanh mê ngườiluôn cất giất rất nhiều bí mặt, giờ đóng chặt không nhìn hắn.
Mái tóc dài rối bời, dính đầy bụi đất và lá rụng.
Hắn nhẹ nhàng đưa tay ra trước mũi nàng thăm dò.
Rốt cục cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Nàng còn sống.
Hơi thở mong manh kia, khiến hắn phấn chấn hơn rất nhiều.
Nhưng thoạt nhìn tình hình nàng có vẻ không được tốt cho lắm.
Mặt nàng dính đầy máu, khóe môi rỉ máu, cổ cũng be bét những máu là máu.
Trong chớp mắt, hắn nhìn xuống thân dưới của nàng, quần nàng cũng đã đổi sang mầu máu, hơn nữa, càng lúc càng đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538576/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.