Nhưng Khinh Tuyết lại cảm thấy ánh mắt đó rất giả dối, sự dối trá của thếgian, thái độ đạo đức giả giữa người với người, nàng đã nhận ra từ lâu.
“Khinh Tuyết, chúng ta là con dân Tề Dương Quốc, đi vào Nhật Liệt Quốc,chung qui vẫn bị người khác xem thường, chỉ có Tề Dương Quốc mới là quêhương của chúng ta, thế nên, chúng ta phải vì nước làm những việc nênlàm. Chỉ cần tỷ muội chúng ta liên hợp lại, nhất định có thể làm nênchuyện, đến lúc đó trở về Tề Dương Quốc, chúng ta có thể sống cuộc sốngcủa riêng mình. Ngay trong hậu cung này, cũng sẽ có nội ứng của chúng ta bảo hộ ngươi, không để ngươi bị thương tổn.” Chu Uyển Bích chu đáo nóira mục đích của mình.
Trong lòng Khinh Tuyết chỉ thầm cười lạnh.
Nếu chưa từng trải qua kiếp sống tủi cực, nếu nàng vẫn là thiên kim Tểtướng, sau khi nghe những lời này, có lẽ nàng sẽ nhiệt huyết sôi trào,nhưng vào giờ phút này.
Nàng nghe thấy những lời đó, chỉ thấy mỉa mai nực cười.
Tề Dương Quốc, đối với nàng mà nói, là địa phương đau thương nhất, là địa phương mà nàng vẫn cật lực muốn quên.
“Ta sẽ suy nghĩ.” Khinh Tuyết chỉ nhẹ nhàng đáp lời.
Nàng sẽ suy nghĩ, nhưng không nhất định là sẽ đồng ý.
Vốn dĩ, nàng có thể giả vờ đồng ý, còn có thể gỡ cái mớ hỗn độn này.
Nhưng nàng cũng có chút sợ hãi, sợ chính mình thân cô thế cô, hơn nữalúc này còn phải đối mặt với những nữ nhân khác trong hậu cung của HáchLiên Bá Thiên, nàng sợ nếu lại phải đối đầu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538531/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.