“Hoàng Thượng đang nói đùa sao?” Nàng ấp úng nói, thiếu hẳn sự lanh lợi mọi khi.
“Nàng có muốn thế không?” Hách Liên Bá Thiên chỉ hỏi.
Lại một câu hỏi khiến Khinh Tuyết không biết phải trả lời thế nào mới phải.
Nàng muốn.
Nhưng dường như lúc này chưa phải thời cơ thích hợp.
Nhưng nếu lúc này nàng nói không cần, bỏ qua cơ hội này, chỉ sợ sau nàymuốn hắn nhắc lại chuyện này một lần nữa sẽ vô cùng khó khăn.
“Khinh Tuyết chỉ là một cống nữ, không có thân phận, không có chỗ dựa,hơn nữa hai nước vẫn chưa hòa bình, vẫn còn tồn tại rất nhiều khúc mắc,Hoàng Thượng phong Khinh Tuyết vi phi, hình như…” Nàng không nói tiếp,nhưng Hách Liên Bá Thiên có thể hiểu được.
“Phi tử của trẫm, không cần cái gọi là thân phận chỗ dựa, chỉ cần nàngmột lòng với trẫm là được.” Hắn lại nói, đôi mắt sâu như đầm băng nhìnKhinh Tuyết chăm chú.
Như muốn tiến vào đáy lòng nàng.
Thứ hắn muốn, là câu trả lời thật tâm của nàng.
Khinh Tuyết nhẹ nhàng cắn răng, rồi sau đó nói: “Đối với Hoàng Thượng,Khinh Tuyết đương nhiên không hai lòng, chuyện đấy, có lẽ lúc này HoàngThượng vẫn chưa thể xác minh, nhưng sẽ đến một ngày, Hoàng Thượng minhbạch điều đó.”
“Nếu vậy thì tốt rồi!” Hách Liên Bá Thiên nói, rồi sau đó ôm chặt lấy nàng.
Hắn cũng không biết, tại sao lại đột nhiên muốn phong nàng vi phi.
Hắn vẫn không thích làm chuyện quan tâm đến nữ nhân, thế nên, trừ bỏ Hoa Phi và Linh Phi, các nữ tử khác ở hậu cung đều chỉ có danh phận thị nữ, vì ngại phẩm cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538530/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.