Vì thế, một hồi tranh chấp tạm thời trở nên yên ắng.
Bất quá, Khinh Tuyết biết, đây chẳng qua chỉ là sự khởi đầu, sau này,chỉ sợ chuyện như thế này sẽ xảy ra thường xuyên. May mắn là, Hách LiênBá Thiên vẫn có sự khống chế nhất định với hậu cung.
Hắn không giống các hoàng đế bình thường, tam cung lục viện bảy mươi hai phi.
Trừ bỏ hai quí phi đó, tất cả những nữ tữ khác đều chỉ có danh phận thịnữ, thế nên trừ bỏ Hoa Phi và Linh Phi, các thị nữ khác không tạo thànhđe dọa gì lớn.
Chỉ cần có thể ổn định hai phi này, rồi chờ đến lúc nàng có một địa vị vững vàng, khi đó sẽ không còn gì đáng phải lo lắng nữa.
Bước ra khỏi cửa cung của Hoa Phi, Khinh Tuyết thở nhẹ một cái, có chútmệt mỏi, dù trong lòng đã sớm biết, cũng đã dự đóan được tình huống ngày hôm nay.
Nhưng đến khi đối mặt trực tiếp, mới biết sẽ mệt mỏi đến thế nào. Nhưngmột khi nghĩ đến cảnh tượng khi mẫu thân bị bức tử, mệt mỏi khổ sở đềuchẳng còn chút nghĩa lý gì.
Thời điểm nàng trở lại Hải Đường Cung, Hách Liên Bá Thiên đã hạ triều.
Hắn mặc bộ hoàng bào, vẻ mặt ngái ngủ, nằm trên ghế dài giữa vườn hảiđường dưới ánh thái dương ấm áp. Đẹp đến mức người khác không dám tớigần.
Thấy nàng đi tới, hắn nở nụ cười tà, vẫn nhìn nàng, nhưng không nói một lời, chỉ nhìn nàng chăm chú.
Khinh Tuyết cười: “Hoàng thượng tới…”
Giọng nói mềm mại, pha chút nũng nịu.
“Uhm, bây giờ, sau mỗi buổi hạ triều trẫm đều phải uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538528/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.