Khinh Tuyết đứng lên, nhìn thẳng vào hắn.
Trời tối, không nhìn rõ mặt, nhưng Khinh Tuyết vẫn nhận ra nam tử trước mắt.
Nàng đã nhìn thấy người này một lần. Là đới đao thị vệ trưởng tronghoàng cung Nhật Liệt Quốc kiêm thủ vệ kinh thành Hách Liên Trường Phong, nghe nói, hắn cũng có thể tính là bà con với Hách Liên Bá Thiên.
Hắn là người chính trực, hơn nữa võ nghệ cao cường, là tướng sĩ kỳ tài ít có, rất được Hách Liên Bá Thiên coi trọng.
Lần trước nhìn thấy hắn, là khi nàng mới bị tiến cống đến Nhật Liệt Quốc, là hắn đi tiếp các nàng.
Nàng chỉ nhớ hắn có một cặp lông mày rậm tràn đầy anh khí, thẳng nhưlưỡi mác, dáng vẻ anh minh thần võ, ánh mắt của hắn cương trực côngchính, lại có sự thống lĩnh mà người khác không có.
Suốt một ngày hôm đó, ánh mắt hắn một mực như thế, không có một tiakhinh thường khinh bỉ, khiến nàng nhớ mãi người thị vệ trưởng đó.
“Thị nữ Lâu Khinh Tuyết gặp qua thị vệ trưởng.” Khinh Tuyết khẽ vén ốngtay áo hành lễ. Nàng thật sự tôn trọng hắn, nàng nếm trải tình người ấmlạnh đã đủ, cũng nhìn đến thừa thái độ nịnh kẻ có quyền, khinh kẻ cùngkhổ, đối với người nhìn mọi người khác bằng ánh mắt bình đẳng, nàng cảmthấy có cảm giác như nhìn thấy một người không vướng phàm trần.
Kỳ thật Hách Liên Trường Phong vừa đến đã biết là nàng.
Nữ tử này, đẹp đến mức như thể không phải người phàm, thanh thuần ôn nhu như tiên, rồi lại bị vướng bụi trần.
Ánh mắt cứng cỏi, khiến người khác phải đau lòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538518/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.