Nên làm loạn thì làm loạn, nên đối mặt thì phải đối mặt.
Mấy cô tiểu thư còn lại tranh cãi ầm ĩ một hồi, cuối cùng cũng chỉ cóthể ngoan ngoãn mặc thứ áo xống mỏng manh đó, ngoan ngoãn để các cung nữ dẫn đi gặp hoàng đế Nhật Liệt Quốc. Dù sao, người ta cũng không coicống nữ là tiểu thư, náo loạn chỉ làm trò cười, càng khiến bọn họ mấtcảm tình hơn!
Nhưng cả sáu người không thể ngờ, nhục nhã... chỉ vừa mới bắt đầu.
Đi tới cửa tẩm cung của hoàng đế, còn chưa bước chân vào, đã nghe thấynhững thanh âm mờ ám dâm đãng, càng lúc càng khiến người nghe được phảixấu hổ:
"Hoàng thượng, mạnh thêm một chút!"
"Hoàng thượng, Thu Nghi cũng muốn..."
"Hoàng thượng, người giỏi quá à..."
"Hoàng thượng, người thật mạnh mẽ..."
"Hoàng thượng... Hoàng thượng... ta không chịu được nữa... ta ngất mất..."
Từng câu nói mờ ám vang lên, còn có tiếng cười đắc ý mà cuồng vọng củađàn ông, dù là người không biết chuyện nam nữ, cũng có thể đoán ra ítnhiều, chỉ sợ trước khi lên đường, các tiểu thư kia đã được mẫu thân nói qua.
Khinh Tuyết chỉ cảm thấy kỳ quái, theo thanh âm đó, thì không phải chỉ có một nữ tử.
Trong lòng nàng thầm có chút không hiểu.
Nhưng chỉ cần suy nghĩ cẩn thận thêm một chút, Khinh Tuyết đã rõ ràng,nàng từng nghe nói đến chuyện vài nữ tử hầu hạ một nam tử cùng một lúc,nhưng không thể ngờ, còn có lúc được nhìn thấy tận mắt.
Xuyên qua từng lớp rèm thêu hoa hợp hoan, đám người Khinh Tuyết, rốt cục cũng nhìn thấy tận mắt.
Khó trách bọn họ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-quan/1538504/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.