🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ờ, vụ này ấy mà,” Tiếp theo, Tôn Quý lên tiếng phá vỡ sự im lặng, “Dù sao thì sớm muộn cũng phải công khai thôi… Ai cũng vậy thôi, ha ha.”



Cái câu xoa dịu này đúng là có cũng như không.



Cảnh tượng này chẳng cần phải đẩy lùi lại trước kia một thời gian, mà chỉ cần lùi lại vào ngày hôm qua thôi thì phản ứng của Đoàn Phi Phàm với Giang Khoát cũng sẽ không im lặng như thế. Vậy mà cứ nhất định phải rơi vào đúng thời điểm này.



Giang Khoát không biết phải xử lý tình hình lúc này thế này, nên nói gì đó hay là giả chết.



Đoàn Phi Phàm tặc lưỡi, giơ tay ra hiệu: “Chuyển đồ!”



Thế này là tốt nhất, cứ mập mờ thế này, dịch chuyển tiêu điểm chú ý sang việc khác là được. Ngoài Đổng Côn ra, mấy người kia có vẻ cũng sẽ không nghĩ ngợi gì nhiều.



Đoàn Phi Phàm rất có kinh nghiệm chuyển đồ, trên xe tải có đầy đủ dụng cụ, găng tay, dây chằng, vài tấm ga trải giường cũ, xe đẩy… Xe đẩy lại còn là loại có ba bánh có thể lên xuống bậc thang.



Cả đám lấy ga giường bọc kín cái tủ đông lớn nhất, chằng dây lại, khiêng lên xe đẩy rồi đẩy tới cầu thang. Xe đẩy hơi nhỏ, cái tủ đông đặt lên xong là khá chông chênh, đành phải cho Lưu Bàn với Tôn Quý giữ đằng trước, người đằng sau vừa kéo ghì lại vừa giữ, từ từ đi xuống.



“Cái tủ đông này…” Lưu Bàn ở đằng trước đi xuống từng bậc một, hổn hển nói, “… không nhẹ đâu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2618253/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tam Phục
Chương 107
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.