Buổi trưa, cả nhóm đi gặp Giang Liễu Liễu, sau đó cùng tới một trong các quán café của Phạm Gia Bảo. Do vẫn muốn cùng nhau xem clip nên Phạm Gia Bảo mời tất cả đến một quán mà anh ta đảm bảo là không có một mống khách nào.
“Sao anh lại mở quán café ở đây chứ? Bên trái là tiệm gội đầu thảo dược Đông y, bên phải là tiệm đồ sắt với giác hơi châm cứu, đối diện là… Thôi tôi không nói nữa,” Giang Khoát thật sự thấy hơi bó tay, “Môi trường xung quanh thế này, ai mà tới cái tiệm café vừa nhìn đã thấy rất sang chảnh này của anh chứ?”
“Mau cho tôi vài gợi ý đi.” Phạm Gia Bảo nói.
“Đổi mặt hàng kinh doanh đi,” Giang Khoát nói, “Cứ nhất định phải là tiệm café sao?”
“Nhất định đấy.” Phạm Gia Bảo gật đầu.
Giang Khoát há miệng định nói nhưng một lát sau mới nói nên lời: “Mấy hôm nay tôi bận quá, mấy hôm nữa có thời gian sẽ nghĩ tiếp giúp anh.”
“Không sao, đã ba tháng nay không thu được đồng nào rồi,” Phạm Gia Bảo nói, “Thêm vài ngày cũng chẳng sao.”
“… Được.” Giang Khoát thở dài.
Tuy chẳng hứng thú gì với mấy chuyện này, nhưng nhìn bộ dạng Phạm Gia Bảo bó tay chờ lỗ thế này mà vẫn bình chân như vại, theo phản xạ, Giang Khoát tự nhiên bắt đầu suy nghĩ. Có điều lúc này cậu đang rất lo cho sếp Giang nên cũng chẳng nghĩ ra được biện pháp giải quyết nào.
*
Cửa tiệm này của Phạm Gia Bảo có hai tầng, bên trên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2618229/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.