“Vậy là thỏa thuận xong rồi nhé,” Sếp Giang vỗ vỗ vai Giang Khoát, rồi vừa xuống xe vừa cầm chiếc điện thoại đang rung lên, “Bố nghe điện thoại một lát, con lên trước đi.”
“Lầu hai.” Giang Khoát nói.
Sếp Giang vẫy vẫy tay ra ý bảo cậu mau biến đi.
Giang Khoát vừa đi lên lầu hai vừa cảm thấy có chỗ nào đó không ổn, đặc biệt là câu nói của sếp Giang “Vậy là thỏa thuận xong rồi nhé,” nghe kiểu gì cũng cảm thấy có âm mưu.
Thỏa thuận xong rồi cái gì?
Làm sao mà lại thỏa thuận xong rồi?
Cậu đẩy cửa vào phòng, mấy người trong phòng quay ra nhìn.
Thấy cậu vào một mình, Đổng Côn hỏi: “Bố cậu đâu?”
“Ông ấy gọi điện chút, lát sẽ lên.” Giang Khoát đi đến bên bàn, nhanh chóng dặn trước, “Nếu lát nữa bố tôi ra vẻ sếp lớn với trưởng bối nói chuyện với mấy cậu, thì đó là do mấy cậu tự chuốc lấy đấy nhé.”
“Không sao,” Đinh Triết cười, “Tụi tôi có bao giờ sợ mấy chuyện này. Trưởng bối nào mà chúng tôi chưa từng uống cùng chứ.”
“Gọi món chưa?” Giang Khoát hỏi.
“Vẫn chưa,” Tôn Quý nói, “Đợi sếp Giang tới gọi.”
“Mấy cậu gọi đi, mấy cậu tự xử hết đi, có món gì ngon cứ gọi hết,” Giang Khoát lấy từ trong túi ra một gói trà khô, đây là cậu vừa lấy từ trên xe, “Ông ấy còn lâu mới gọi món, trước giờ toàn là trợ lý của ông ấy gọi.”
“Có bình pha trà không?” Đoàn Phi Phàm hỏi nhân viên phục vụ.
“Chỉ có kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phuc/2585459/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.