Hơn một tháng sau ……
Ô ô, ở suốt một tháng trong phòng. Nàng muốn mốc lên rồi đây.
Làm bộ mặt đáng thương với Lâm Mộc, lắc lắc tay của hắn, “Mộc Mộc ~ ta khỏe rồi … cho ta ra ngoài đi mà ~”.
Hắn nghi nghi ngờ ngờ nhìn nàng.
“Mộc Mộc ra ngoài đi dạo, ta sẽ mau chóng phục hồi sức lực hơn … đi mà đi mà ~”, nàng nũng nịu.
“Được rồi”, hắn chịu thua nàng.
Hít sâu một hơi, nàng cảm thán không khí ở đây đúng là quá trong lành tươi mát rồi.
Nắm tay Lâm Mộc kéo lại gần phía tảng đá, ấn hắn ngồi xuống và nàng cũng ngồi kế bên.
“Mộc Mộc, ngồi ở chỗ này ngắm bình minh và hoàng hôn thì lãng mạn lắm nga”.
“Bây giờ đã sắp xế chiều rồi, chúng ta ngắm hoàng hôn trước … sáng sớm ngày mai Mộc Mộc nhớ gọi ta dậy ngắm bình minh nha, chắc đẹp lắm nhỉ”, nàng hào hứng nói.
Nhưng mà lát sau, nàng lại ngủ quên mất.
Một tháng này nàng ngủ đặt biệt nhiều, hắn vì để cho nàng hồi phục sức lực nên không đánh thức nàng mặc cho nàng lười biếng.
Ngày ngày, mọi sinh hoạt của nàng đều dựa vào hắn. Làm chỗ dựa cho nàng, hắn cảm thấy thực thỏa mãn.
…….
“Tạ ca ca, huynh xem con muội có dễ thương không ~”, nàng nũng nịu.
Hắn quát khẽ, “Xấu xí muốn chết, tránh xa ta ra”. Liếc liếc nàng, trưng ra một bộ mặt ghét bỏ, “ngươi thôi cái giọng điệu ớn lạnh đó đi”.
Ô ô, hắn quát nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-phu-ky/2037325/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.