Không gian bên trong không lớn lắm, giữa sân nhà có một cái giếng nước sâu hoắm được phủ vải trắng, phòng bếp được đặt cạnh phòng ngủ, nhà xí nằm tại một góc biệt lập, ngoài ra không còn một căn phòng nào khác.
Nội thất bên trong không nhiều lắm, trông như đã phủ bụi nhiều năm, bên trên toàn bộ đều phủ vải trắng, nhìn có hơi đáng sợ một chút. Thỉnh thoảng ta còn nghe được âm thanh chít chít quen thuộc.
Tiếng mưa rơi xuống rào rào trên những tán lá, từng giọt từng giọt mưa nặng trĩu rơi lộp bộp trên nền đất, gió va đập vào cửa gỗ ầm ầm khiến bọn ta chỉ dám trốn một góc ngồi yên bất động chờ cơn mưa đi qua.
Cơn mưa này kéo dài gần một nửa giờ mãi không có dấu hiệu dừng lại. Ta nằm trên chiếc giường nhỏ đã được tiểu Trúc phủi bụi qua, nhìn về phía cửa phòng ngắm mưa chờ thời gian trôi. Tiểu Trúc cùng tiểu Y ngược lại ngồi trên hai chiếc ghế nhỏ bên cạnh bàn trà, suốt ruột chờ đợi.
Tiểu Trúc luôn miệng than vắn thở dài với ta, muội ấy là sợ nếu để ta về trễ cha ta sẽ phạt muội ấy. Ta cảm thấy muội ấy đúng là lo lắng thừa. Cha ta hiện tại còn đang bận dự tiệc đầy tháng cháu trai Thương viên ngoại ở thành
Tây, làm gì mà còn thời gian lo nghĩ mấy việc cỏn con thế này.
Tiểu Y ngược lại điềm tĩnh hơn một chút, ngoại trừ lúc mới vào đây trú mưa, muội ấy có xin phép ta qua nhà bếp bên cạnh xem có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-o-hi-vien/3647367/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.