Nếu chỉ vậy thôi thì không sao, Liễu Dịch Trần rất sẵn lòng biết thêm chuyện ngày xưa của Lâm Thiên Long, thế những đám cô dì này cứ nói mãi nói mãi lại chuyển chủ đề, đủ thứ chuyện đông tây, thậm chí là nữ công gia chánh rồi chuyện phòng the, lại còn nhao nhao giục Liễu Dịch Trần mau sinh con cho Lâm Thiên Long, làm y sợ tới mức chạy trối chết.
Bất đắc dĩ, y chỉ đành nói hằng ngày phải luyện kiếm, đọc sách, mới ngăn được bọn họ ngày ngày đến thảo luận kế hoạch sinh con đẻ cái.
Về vấn đề sinh con, y cũng từng thấy chút ưu phiền, có lần y nói xa nói gần hỏi Lâm Thiên Long vấn đề này, Lâm Thiên Long đang định nghỉ ngơi nghe thấy vậy, lập tức trợn mắt nhìn y, hại y căng thẳng cứng cả người. Y thích nam nhân, đương nhiên sớm đã định bản thân không thể có con nối dõi, nhưng Lâm Thiên Long thì khác, hắn vốn dĩ có thể có cả đám nữ nhân nguyện hầu hạ, nhưng chỉ vì y mà thành ra cơ sự này, điều ấy khiến Liễu Dịch Trần có chút áy náy bất an.
“Hứ…” Trợn mắt hồi lâu, Lâm Thiên Long mới đầy vẻ khinh thường, chậm rãi nói: “Nếu lão tử muốn có con thì đã chẳng theo ngươi, đương nhiên cũng không có chuyện đại loại như tìm một nữ nhân nào đó sinh con hộ đâu.”
Lúc ấy y cảm giác như trút được hết mọi gánh nặng, cười đến thật xán lạn, cơ hồ có thể khiến người ta chói mắt.
“Đừng cười nữa, nhìn đến buồn nôn.” Lâm Thiên Long lúc ấy trả lời y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhat-trien-mien/1330500/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.