Như cũ, chú thích đen là của tác giả
Thôi bỏ đi, Quan Nhạc Vũ ra sức lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, Hoa Hùng đã không quá mức phản cảm tình yêu đồng giới, y tự chắc hắn tuyệt đối không thể thoát khỏi bàn tay mình.
Nhìn sang Hoa Hùng đang quay lưng về phía mình, Quan Nhạc Vũ khép hờ mi, cặp mông cong (tối qua mần xem rồi) được che giấu dưới tấm áo xanh của bộ khoái, cơ ngực nở nang săn chắc (tối qua cũng hôn rồi),rồi cặp đùi thon dài kia (tối qua sờ thử rồi)… những thứ đó, sẽ có một ngày thuộc về y, đương nhiên, điều quan trọng nhất ấy là, trái tim của Hoa Hùng, cũng bị y chiếm cứ.
Trong mắt Quan Nhạc Vũ lóe lên tia sáng mang tên “nhất định là vậy”.
—————
Hoa Hùng đổ bệnh rồi, chân hắn không cẩn thận mà trẹo một cái.
Thực sự chẳng hay ho gì, theo lý mà nói Hoa Hùng căn bản không thể phạm phải sai lầm ngớ ngẩn như vậy, đại khái là sự việc đêm qua, cùng với nụ hôn ban nãy với Quan Nhạc Vũ đã đả kích hắn vô cùng, lúc định rời khỏi phòng Quan Nhạc Vũ, hắn tính nhảy thẳng ra ngoài cửa sổ luôn cho tiện, thực ra nhảy khỏi cửa sổ cũng không việc gì, thế nhưng hắn lại quên béng mất, phòng của Quan Nhạc Vũ… là ở tầng hai. Thực ra tầng hai cũng không việc gì, độ cao cỏn con đó cũng không xử lý nổi thì Hoa Hùng sao có thể trở thành bộ đầu, tiếc rằng Hoa Hùng lúc đó lại dựa theo độ cao tầng một mà nhảy, rơi giữa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhat-trien-mien/1330476/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.