Thời tiết hôm nay thật đẹp, tiết thể dục, chẳng mấy khi học sinh giỏi Hứa không ngồi trong lớp học mà lại ra sân thể dục đánh bóng rổ, tâm trạng Trình Trì khá tốt, cô với Bạch Du hai người ngồi trên bãi cỏ bên sân bóng hút thuốc.
Cô không thích giống những người khác, trốn trong WC hút thuốc.
Những thứ như nicotin, phải hưởng thụ, giải trí tinh thần, lén lút trốn trong WC hút, không nói đến mùi hôi khó chịu, quan trọng nhất là thường xuyên bị giáo viên đi qua WC phát hiện, hoặc là bị bạn học mách lẻo, lo lắng đề phòng, sợ hãi rụt rè, chưa hút xong một điếu đã phải chạy đi vứt, sau đó thì cúi đầu chuồn đi như một tên trộm, đây là hưởng thụ à? Cái này phải gọi là chịu tội.
Trình Trì không sợ, cô có đối nghịch với lãnh đạo, bị ghi tội, bị cảnh cáo, cô hoàn toàn không để bụng, lịch sử đen tối của cô có thể viết thành một quyển sách, lùi một nghìn bước, bị đuổi học rồi, càng thỏa mãn mong muốn của cô, dù sao cô cũng không muốn đi học.
Cho nên ở trường mười ba Lộc Châu, Trình Trì đã đạt đến trình độ vô pháp vô thiên, khiến người khác vừa nghe thấy tiếng đã sợ vỡ mật.
———-
Mỗi một lần, Hứa Nhận cầm bóng chạy qua người Trình Trì, cô sẽ huýt sáo du dương, coi như là cổ vũ cho anh.
Bạch Du ấn tàn thuốc lên bãi cỏ xanh, quay đầu lại nhìn cô, vẻ mặt hạn hán lời: “Trình Trì, cậu có thể đừng rõ ràng như vậy không?”
Ánh mắt Trình Trì dán chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan/167147/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.