Phiên ngoại 3: Trịnh Yến Đông x Ứng Tiểu Quỳnh
Trịnh Yến Đông lái xe tới trung tâm giám định pháp y, đường lưa thưa bóng người, nếu không nhọ tới mức vướng toàn đèn đỏ thì tầm bốn mươi phút là có thể tới được nhà hàng hải sản.
Lương Thừa từng nói móc hắn, vượt cả chặng đường dài chỉ vì ăn một bữa cơm thôi à?
Hết cách rồi, con người ai cũng phải có lúc mặt dày thôi.
Phố kinh doanh đèn đóm sáng choang, trên màn hình lớn đang phát một quảng cáo nước hoa mới ra mắt trên thị trường. So với bảng hiệu nhà hàng hải sản phía dưới trông tối tăm làm sao, hình như bên trong cũng đóng cửa rồi.
Trịnh Yến Đông đỗ xe xong chợt nhìn thấy chiếc jeep quen mắt đang đậu bên cạnh.
Cửa nhà hàng chưa khóa, trong sảnh có ánh đèn, Trịnh Yến Đông đẩy cửa đi vào lại thấy yên ắng. Hắn cũng tính là khách ruột ở đây, quản lý lễ tân nhận ra hắn liền khẽ giọng chào hỏi.
– Anh Trịnh, tới rồi hả. – Người quản lý nói xin lỗi – Ngại quá anh ạ, hôm nay không đón khách.
Trịnh Yến Đông nghe thấy âm thanh cốc chén va chạm trên mặt bàn, bèn hỏi:
– Sao thế, có người bao trọn gói à?
Quản lý đáp:
– Là sếp của tụi em có công chuyện.
Ở giữa hiên ngoài và đại sảnh có bố trí một tấm bình phong, một món đồ nho nhã thế này vậy mà lại mang phong cách hoa hòe lòe loẹt, nhìn là biết ngay thẩm mỹ của Ứng Tiểu Quỳnh.
Chính giữa sảnh đặt một cái bàn bốn người, hai người ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan-2/461778/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.