Phiên ngoại 2: Chơm chơm
01
Nghe nói cuộc sống hạnh phúc sẽ khiến người ta trở nên lười biếng, Kiều Uyển Lâm đã dần có dấu hiệu lười rồi.
Chẳng biết từ lúc nào mà chuông báo thức đã không còn thể đánh thức cậu được nữa, mỗi buổi sáng chuông reo lên, George luôn là đứa dậy trước, nó chui ra khỏi ổ chạy tới bên giường, giơ hai chân trước lên “gâu gâu” mấy tiếng với Lương Thừa.
Lương Thừa thức dậy thì lôi Kiều Uyển Lâm từ trong chăn ra rồi cùng nhau vào phòng tắm rửa ráy.
Hai người cùng nhau đánh răng rửa mặt, vừa soi gương vừa suy nghĩ những công việc quan trọng trong hôm nay, ai bận rộn hơn thì hoàn hồn chậm hơn, người còn lại đã gấp khăn mặt xong trước rồi.
Kiều Uyển Lâm rất thích cạo râu cho Lương Thừa, bôi bọt xà phòng lên, ấn người ta ngồi lên mặt bàn đá, lưỡi dao lướt ngược hướng râu mọc, không phát hiện Lương Thừa đang lặng lẽ rút ra một tờ khăn giấy.
Có lẽ vì cảm giác vượt trội của bác sĩ khoa Ngoại nên Lương Thừa không tin tưởng lắm với bàn tay cầm dao của những người khác, đặc biệt là thể loại đến cả táo cũng không biết gọt như Kiều Uyển Lâm đây.
Nhưng Kiều Uyển Lâm tự cảm thấy mình làm rất giỏi: “Em đã nói rồi, em sẽ không làm anh bị thương đâu mà.”
Lương Thừa: “Ừm.”
Bỗng nhiên thấy đau nhói, một giọt máu ứa ra, Kiều Uyển Lâm trượt tay không biết làm sao, bèn nói: “Tại anh nuốt nước bọt một cái, nên…”
Lương Thừa lấy khăn giấy lau sạch, mang cái mặt thương tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan-2/461777/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.