Chương 2: Ba giờ sáng, tiếng động cơ mô tô từ từ tới gần 
Cây cỏ trên phố Trường Lâm sum suê um tùm đến mức chẳng lọt được gió, khu dân cư nằm ẩn mình trong tán lá xanh, xe taxi vừa rẽ thì giảm tốc, tài xế nhìn bên đường, hỏi: “Dừng ở đâu đây?” 
Kiều Uyển Lâm cúi đầu quét mã thanh toán: “Ở phía trước, ngõ Vãn Bình.” 
Vùng này là khu nội thành cũ, các khu nhà ở đây gọi là “nhà giá rẻ” trên thị trường môi giới. Những nhà núp hẻm lại càng không được ưa chuộng, giá thuê không tăng, mua đi bán lại suốt chẳng ai còn lạ gì nữa. Nhưng mà những người già ở đây lại không đành lòng chuyển đi, bởi nơi này thực hiện phủ xanh tốt, công viên nhiều, chợ cũng gần, rất thích hợp để an dưỡng tuổi già. 
Xuống xe ở đầu ngõ, Kiều Uyển Lâm đeo cặp sách trên lưng. Đầu hạ nhiệt độ tăng lên, có vài cậu bé trai chưa gì đã đổi sang quần ngắn, từ nhỏ cậu đã sợ lạnh nên vẫn còn mặc quần dài và áo hoodie liền mũ. 
Đi ba bốn chục mét vào trong ngõ, có một tòa nhà nhỏ nhiều năm chưa quét vôi. Tầng một treo biển “Tiệm sườn xám Nhuế Chi”, trong tiệm đang bật “Bên kia dòng nước” của Đặng Lệ Quân. 
Khắp phòng là cả bộn sườn xám, có bộ rực rỡ có bộ thì mộc mạc. Góc tường có một bàn may khá lớn, một bà lão ngồi sau máy may, chính là bà chủ Vương Nhuế Chi. 
Kiều Uyển Lâm đẩy cửa bước vào, gọi: “Bà ngoại ơi.” 
Vương Nhuế Chi nâng kính mắt gọng bạc lên, gác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nhan-2/461675/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.