Chương trước
Chương sau
Chu cha mạ ư, này còn không phải là dưỡng thành đó sao.

Đã là niên hạ, còn thích chơi hệ dưỡng thành nữa hé, chậc chậc chậc.

Văn Thanh cười tới gần Trần Ngưỡng: "Soái ca, anh cảm thấy là đề gì đây."

Trần Ngưỡng nhìn về phía Văn Thanh, lại nhìn cái xác, cuối cùng bắt gặp đôi mắt thâm thúy của Triều Giản.

Triều Giản mở miệng: "Chẳng phải anh đã nghĩ đến rồi sao?"

Trần Ngưỡng vừa định nói "Không có", nhưng lời nói đến bên miệng đột nhiên dừng lại, anh xoay người, đối diện với hố cát xuất hiện ngày đầu tiên, lẩm bẩm nói.

"Chung Danh chết trong hố cát, quần áo và tóc đều khô ráo, nhưng đặc điểm tử vong lại là chết đuối. "

"Vị trí lều trại của chúng ta thay đổi mỗi ngày."

"Triệu Nguyên ở trong ảo cảnh nghe được lều trại của hắn chìm ở trong biển."

"Cái xác đã bị sóng biển cuốn đi lại xuất hiện ở bờ cát......"
Nghe đến đây nhϊếp ảnh gia la lên: "Hiểu rồi, ra là vậy!"

"Bờ cát là biển!" Hắn ta chỉ lung tung vào các nơi trên bãi tắm, "Ở đây là biển rộng!"

Phùng Sơ đứng lên, gió thổi bay túi ni lông trên đầu gối và lòng bàn tay, hắn nói: "Còn biển rộng thì sao?"

"Bờ cát?"

Bàn tay còn chỉ vào bãi tắm của nhϊếp ảnh gia run lên: "Đó là bờ cát, biển rộng là bờ cát!"

Hắn ta vừa kích động vừa hoảng sợ trừng lớn hai mắt: "Tất cả các manh mối đều hướng đến một điểm, nơi đây là một ảo cảnh, vị trí thật sự của bãi tắm và biển rộng là bị đảo ngược, nhất định là như thế, khẳng định là như thế!"

"Xôn xao --"

Từng lớp sóng biển vỗ vào bờ cát và bãi đá ngầm, giống như đang cười nhạo lời nói vớ vẩn của nhϊếp ảnh gia.

Nhϊếp ảnh gia không nhận được sự hưởng ứng như mong muốn từ mọi người, hắn ta dùng ánh mắt nhìn bọn thiểu năng để nhìn bọn họ: "Đường ra là ở trong biển, chỉ cần xuống biển là sẽ biết tất cả."
Văn Thanh vỗ tay như mấy bé hải cẩu: "WOW, chúng tôi đều nghĩ không ra, chỉ có mình anh nghĩ đến thôi đó, anh thông minh ghê."

Nhϊếp ảnh gia biết người này không thích mình, lúc trước hắn ta kiêng kị lấy lòng đối phương, nhưng bây giờ sắp hoàn thành nhiệm vụ đi ra ngoài, hắn ta cũng lười giả vờ, lập tức phản pháo một cách mỉa mai: "Thông tin đưa ra đã rõ ràng như vậy rồi......"

"Có hả?" Văn Thanh ngắt lời anh ta, "Tôi là tôi nhìn không ra rồi đó."

"Anh nói đường ra ở trong biển, chỉ cần đi xuống biển là hiểu hết mọi chuyện, vậy tại sao anh không đi đi?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.