7.
Mèo nhỏ rất phấn khích, ôm lấy chiếc điện thoại vui vẻ lăn lộn.
Tôi tắt đèn đi chuẩn bị đi ngủ, trước khi ngủ không nhịn được mà cảm thán:
“Chắc em là bé mèo con đầu tiên trên thế giới có thể gọi điện thoại đấy.”
Bé mèo đang lăn tới lăn lui bỗng dừng lại, sau đó càng vui vẻ hơn tiếp tục lăn tròn, ngữ khí vô cùng phấn khích:
"Mèo thật là lợi hại!"
Một đêm yên tĩnh, thi thoảng xen lẫn vài tiếng ngáy khò khè của mèo nhỏ.
Ngày hôm sau khi tôi đi làm, mèo đứng ở cửa nhà đưa mắt tiễn tôi đi làm, tôi làm dấu tay gọi điện thoại, mèo gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.
Tôi ra khỏi nhà đi được chưa đầy 200 mét mèo đã gọi điện thoại đến.
"Mèo muốn ăn."
"Em cứ ăn đi. Cơm chị để đó, em cứ ăn đi, không cần hỏi ý kiến của chị đâu."
Mèo không tiếp lời, cúp điện thoại, tôi không khỏi dở khóc dở cười.
Tôi vội vàng chen lên xe buýt, đi đến công ty, việc đầu tiên tôi làm là chạy vào nhà vệ sinh giải quyết nỗi buồn.
Vừa ngồi vào toilet, mèo lại gọi điện thoại tới:
"Mèo có thể ăn thứ màu tím đó không?"
Tôi nỗ lực hồi tưởng lai, thứ màu tím, sau đó tôi giật mình nhận ra, đó là những quả nho tối qua tôi chưa ăn hết:
"Không được, đó là nho. Mèo không thể ăn, sẽ bị trúng độc!"
"Ồ. Được rồi." Mèo lại cúp máy.
Tiếp đó, khi tôi đang báo cáo thì con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nguyen-dep-nhat/2762662/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.