Kinh Nguyện mấy ngày hôm trước bị cảm lạnh, vốn dĩ chỉ là cảm mạo bình thường, không nghiêm trọng. Cô cũng không quá để ý, một ngày ba lần cô chỉ ném vào trong miệng một viên thuốc, sau đó đắm mình trong niềm vui lập trình.
Tuy rằng chuyện này khá phiền phức lại không thú vị, nhưng dù sao thì...... trong một đống thứ lộn xộn, nó có vẻ khá vui.
Cô ấy rất thích nó.
Kết quả là,cảm nhẹ phát triển thành sốt nặng, buộc phải đến bệnh viện truyền hai chai nước. Cuối cùng là do mạch máu của cô quá khó tìm, và tay nghề của y tá không tốt lắm, phải đâm ba bốn lần mới có thể đâm xuyên được...
Cô rất sợ kim tiêm, nhưng hôm nay lại phá lệ không la hét chút nào.
Cô ấy khá xinh đẹp, thanh thanh tú tú, dùng đôi mắt ngây thơ đáng thương nhìn chằm chằm cô, vẻ mặt hối lỗi nói: “Thực xin lỗi, tôi… tôi không cố ý."
Một lần lại một lần, làm cô không thể tức giận được.
Kinh Nguyện đã lâu không nhớ đến chuyện lúc nhỏ, lúc này cô đột nhiên nhớ đến.
Gia đình Kinh Nguyện từng sống ở một thị trấn nhỏ trong huyện, khi còn nhỏ thể chất cô không tốt lắm, bệnh tật thường xuyên, dùng thuốc qua loa cũng có thể vượt qua,nhưng lần đó bệnh quá nghiêm trọng.
Sốt cao 39 độ, cái trán nóng đến mức có thể nấu chín một quả trứng gà.
Cô không muốn truyền nước biển, khóc kêu mẹ Kinh nhưng lại vô ích.
Người gim tiêm cho cô khi đó là một cô y tá đã có tuổi, mắt bà ấy cũng không được tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nam/237239/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.