Khi đặt cốc xuống, ánh mắt của anh tình cờ chạm vào tôi.   
  
Tôi lảng tránh ánh mắt ấy, quay về phòng tiệc.   
  
“Chị Kim Nghi, thật sự không nỡ để chị đi.   
  
“Chị bao giờ xuất phát?”   
  
Câu nói vừa dứt, Chu Gia Vọng đã bước vào, kéo tôi ra ngoài với vẻ mặt đầy nghiêm trọng:   
  
“Em định đi đâu?”   
  
“Đổi sang bệnh viện khác để học tập trao đổi.” Tôi đáp, gỡ tay anh ra mà không biểu lộ cảm xúc.   
  
Anh như thở phào nhẹ nhõm:   
  
“Thẩm Kim Nghi, ngày mai là sinh nhật anh.”   
  
“Ồ.”   
  
Thấy tôi không mấy hứng thú, anh đặt tay lên vai tôi:   
  
“Em phải đến.”   
  
Anh luôn như vậy, lúc nào cũng thích ra lệnh.   
  
Giờ tôi mới nhận ra, trong mối quan hệ này, anh luôn là người nắm quyền kiểm soát, dẫn dắt tôi đi theo nhịp điệu của anh.   
  
Để rồi tôi quên mất rằng năm 16 tuổi, lẽ ra tôi phải hỏi một câu:   
  
“Chu Gia Vọng, tại sao anh lại hôn em? Chúng ta là gì của nhau?” 
  
Nhưng giờ thì không cần nữa, tất cả đã kết thúc.   
  
Đi tìm hiểu chuyện cũ giờ chẳng còn ý nghĩa gì.   
  
“Thẩm Kim Nghi, anh chờ em đến.”   
  
Tôi cụp mắt, không trả lời.   
  
“Em...”   
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-nam-thanh-hu-khong/3747112/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.