Đang thiu thiu chợp mắt dù mệt mỏi Giang Cửu Linh vẫn choàng tỉnh thật nhanh :
- Sao bỗng dưng dừng lại? Há lẽ chỉ mới đó lại đến lượt phải thay phiên?
Viên thuộc tướng điều động cỗ xe ở bên ngoài liền lên tiếng :
- Phía trước như đang có biến cần phải dừng xe và lui lại một đoạn mới mong tìm được chỗ vòng tránh.
Giang Cửu Linh vén rèm xe và đưa đầu nhìn ra ngoài :
- Lại sắp chiều tối nữa rồi nếu phải vòng tránh liệu có kịp quay trở lại với quan đạo rộng rãi hay phải lò mò trong đem ở chốn hoang vu, càng thêm chậm cước trình?
Viên thuộc tướng nhoẻn cười hớn hở :
- Vậy phiền Giang tráng sĩ lần nữa ra oai thần lực, tiểu nhân vẫn mong cơ hội mục kích thần uy oai dũng của Giang tráng sĩ nhất quyền đả hổ.
Giang Cửu Linh xuống xe và dặn :
- Nhìn cỗ xe bị ngã ngang phía trước đủ hiểu đã có lũ cường sơn thảo khấu xuất hiện hoành hành, việc đối phó và trừ hại cho dân cứ để tại hạ lo. Chỉ phiền nhân huynh chớ lơ là tạo cơ hội chúng bỗng chạy đến đây gay bất lợi thì khốn.
Viên thuộc tướng tiu nghỉu than :
- Có nghĩa là tiểu nhân phải ở lại trông xe không được nhìn Giang tại sao ra tay?
Chợt Giang Cửu Linh ngoảnh mặt đi thật nhanh, còn vội thì thào với viên thuộc tướng :
- Không phải thảo khấu, tại hạ đã nhận ra cả hai, người bị uy hiếp là nhân vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-ma-tham-trao/3232692/chuong-23.html